Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

Người anh họ

Một buổi tối thứ bảy tôi đến nhà hai vợ chồng người chị họ để từ giã cho chuyến đi công tác dài hạn. Khi đến nơi chỉ có mình anh Công ở nhà, anh ấy bảo với tôi rằng Mai có việc phải về nhà mẹ. Công đang nhấm nháp rượu nên cũng pha cho tôi một ly bỏ thật nhiều đá cho loãng bớt theo sự yêu cầu của tôi. Tuy nhiên đến ly thứ ba thì tôi cũng hơi lâng lâng và chúng tôi tụt ngồi xuống sàn nhà lúc nào không hay. Sau một hồi chuyện trò về cuộc sống, chúng tôi chuyển hẳn đề tài về những câu chuyện trong web Cõi Thiên Thai. Sau đó tôi làm bộ như vô tình chống tay vào đũng quần của anh để ngồi lên ghế. Khi thấy rằng nó đang truyen sec viet căng cứng nên tôi thích thú bóp nó một cái. Chuyện này tôi đã từng giả bộ vô tình đã nhiều lần. Nhưng lần này Công đã có phản ứng. Anh liền trườn người tới đưa tay ngắt vào đầu vú của tôi rồi thụt người lại và cười trêu trọc tôi. Lập tức tôi nhào xuống để trả đũa. Màn kế tiếp là chúng tôi nằm lăn ra sàn nhà để dằng co. Công rất nhanh tay nên cứ liên tục ngắt được đầu vú của tôi. Tuy hơi tức là mình không kịp cản nhưng mỗi cái ngắt đó đều làm tôi thấy thinh thích và hứng tình kinh khủng. Cuối cùng thì tôi cũng chụp được đầu vú của anh để ngắt một cái thật mạnh. Công đau quá la lớn lên và cuộn người lại. Lúc anh co chân lên tôi thấy những cọng lông đen xì tua tủa vượt ra khỏi chiếc quần lót. Tự nhiên tôi thấy anh thật hấp dẫn. Tôi mỉm cười với Công rồi đưa tay lột chiếc áo lên cao qua khỏi ngực và bảo - Giờ thì trả lại cho anh lại đó. Công đưa tay ra cầm hai đầu vú của tôi không ngắt nó mạnh bạo mà nhẹ nhàng vân vê, vừa kéo ra vừa tụt vào. Động tác này khiến tôi muốn điên lên được. Tôi liền luồn tay dưới quần nắm lấy trọn cả dương vật Công mà vuốt theo nhịp của anh đang làm với hai núm vú của tôi. Một lát sau Anh đổi thế bằng cách đưa một tay vào dưới chiếc váy của tôi và tìm cánh đưa hai ngón tay vào trong... Chỉ vài giây sau thì tôi đã đạt đến trạng thái kích thích cực độ. Đáp lại, tôi đẩy anh nằm ngửa ra sàn, cắn nhẹ và liếm khắp nơi trên những phần mềm ở ngực, bụng rồi tôi trườn xuống dưới. tôi nắm lấy dương vật của Công mà chà xát lên hai đầu vú của mình. Dương vật của Công lúc này cương lên tột độ nó hơi giật giật mấy cái khi được lăn tròn giữa hai bầu vú của tôi. Sau một lúc được dương vật anh sưởi ấm bộ ngực. Tôi bắt đầu đưa nó vào miệng và khởi sự một nghệ thuật kịch chiến bằng môi và lưỡi, lúc này Công trân mình dưới từng động tác của tôi. Nhất là những lúc tôi bú thật mạnh thật nhanh đồng thời hai bàn tay còn xoa xoa bên háng và hai hòn dái của anh. Anh cũng thật sành sõi. Tuy đang bị tôi mê hoặc nhưng hai ngón tay của anh vẫn không ngừng công phá lên âm hộ của tôi. Ngón tay Công không ngớt ra vô thật mạnh thật sâu theo nhịp bú của tôi. Chúng tôi như là những vị nhạc công đang hoà mình cùng chơi chung một bản nhạc giao hưởng dành cho sự thống khoái. Khi tôi đạt đến đỉnh cao khoái lạc thì dương vật của Công cũng nhả ra từng tràng nước âm ấm tràn vào sâu trong cổ họng của tôi. Tôi cố gắng bú và liếm sạch những vệt tinh trùng trắng đục còn sót lại trên đầu khấc của dương vật Công rồi nói: - Anh đừng nghĩ đến đây là chấm dứt cuộc dằng co đấy nhé. Thế là tôi lao vào anh để tuột lấy cái áo sơ mi anh con mặc trên người. Tuy là tôi khởi sự tấn công trước nhưng tôi lại là người bị anh lột ra trần truồng hoàn toàn trước tiên. Anh mỉm cười nói: - Em không biết rằng trước mặt những thân thể trần truồng đẹp như em thì cứ vài ba phút là anh lại căng cứng được hay sao? Quả thật dương vật của anh đã như một khúc củi từ bao giờ. Công đè ngửa tôi ra dùng hai tay banh rộng hai chân của tôi sang hai bên. Anh đẩy thật mạnh con chim đang cứng như đá của mình vào trong âm hộ tôi không thương tiếc. Tôi la lên trong niềm đau đớn trộn lẫn sự khoái lạc. Công không vội vã chút nào, truyen lam di từ từ anh rút nó ra gần tuột cả ra ngoài rồi lại đẩy thật mạnh vào tuốt luốt bên trong. Tôi cảm nhận được từ thớ thịt của âm hộ tôi được căng mở tối đa để đón nhận dương vật của anh. Những tiếng rên rỉ sung sướng dù tôi không muốn đã tự động thoát ra. Tự nhiên tôi mong muốn phút giây này sẽ được kéo dài mãi mãi trong cuộc đời của mình. Chẳng báo trước Công rút dương vật ra khỏi âm hộ tôi rồi lật úp người tôi xuống sàn. Rồi anh khéo léo nâng cặp mông của tôi lên vừa tầm và lại đẩy mạnh dương vật của anh vào lại trong âm hộ của tôi. Động tác và tư thế của Công đang làm khiến tôi không còn hay biết gì nữa vì đầu tôi bây giờ đang bị dí sát xuống sàn. Công cứ thúc tới còn cả bộ ngực của tôi cứ đong đưa tới lui với cái sàn nhà. Nhưng phải nói với tư thế này nó làm cho tôi khoái lạc nhiều hơn. Dương vật của anh chạm vào tử cung của tôi nhiều hơn. Tôi không còn rên nữa mà là la lên từng chập vì sướng. Khi nước sệt trong âm hộ tôi lại bắt đầu ứa ra thì anh thụt đẩy với nhịp độ nhanh hơn. Để anh cũng được theo tôi đạt đến đỉnh cao tuyệt sướng. Nhưng lần xuất tinh này anh điều khiển cho nó bắn ra từng đợt. Theo sự co bóp của âm hộ tôi. Cảm giác được đón nhận từng dòng tinh dịch nóng hổi của anh từng đợt phóng vào trong sâu cửa mình làm tôi càng gia tăng khoái lạc. Cuối cùng Công ngã người đè lên tôi. Chúng tôi nằm lặng trong trạng thái ngây ngất một hồi lâu rồi anh đề nghị cùng tôi đi tắm. Trong lúc chúng tôi đùa giỡn kỳ cọ cho nhau. Dương vật của anh lại căng cứng đòi hỏi. Tôi định dỗ dành nó bằng miệng thì Mai chị họ tôi đã về từ lúc nào và chị bước vào. Tôi lo lắng không biết phải nói gì thì Mai lặng lẽ cởi hết quần áo của mình nhào vào tắm chung, Mai cười nói với Công. - Lăng nhăng với người nhà thì được, lăng nhăng với người ngoài thì chết với em. Nói xong Mai đưa tay nắm lấy dương vật của Công mà xoa nắn. Rồi cầm lấy nó đưa vào âm hộ của nàng. Trong khi Mai được Công bắt đầu hì hục nhấp nhổm thì nàng dùng tay vuốt ve lên ngực của tôi và đi xuống thấp dần. Cuối cùng thì ngón tay Mai chạm lên mu tôi và bắt đầu nghịch ngơm lên cái mòng đóc bắt đầu sưng to vì nhìn thấy cảnh làm tình của Công và Mai. Tôi còn đang hoang mang thì Công chồm tới đặt kên môi tôi một nụ hôn ngây ngất. Thế là mọi lúng túng ngỡ ngàng lúc ban đầu đều tan biến cả ba hăng say tạo cho nhau nhưng sự khoái lạc sung sướng. Mai đạt đến khoái lạc trước nhất. Sau đó nàng liền đứng thẳng lên nhường chỗ cho tôi để được Công đưa dương vật vào. Và cũng chẳng bao lâu sau tôi lại rú lên trong niềm hoan lạc. Công thì chưa đạt đến đỉnh cao đó truyen khieu dam nên vẫn hăng say nhấp thật mạnh vào hang sâu của tôi. Thấy vậy Mai liền quỳ xuống dùng lưỡi liếm vào mông đít của Công. Khi cái lưỡi của Mai chạm đến hòn dái thì Công cũng vừa đạt đến khoái lạc. Anh gầm gừ trong cổ họng và rút dương vật ra khỏi âm hộ của tôi, để dương vật của anh bắn vung vãi những dòng tinh trùng lên mặt mũi của Mai. Mai liền há miệng nuốt trọn dương vật của Công mà bú cho bằng hết những dòng sữa trắng đục. Sau những giây phút thần tiên đê mê đó. Chúng tôi tiếp tục đùa giỡn tắm rửa thêm một lúc nữa thì mới lau khô người và mặc lại quần áo. Tôi lên tiếng đề nghị: - Ngày mai còn một ngày nghỉ để em kêu người bạn trai tới rồi tụi mình 4 some chắc là vui lắm. Không cần nói nhiều tôi biết chắc hai vợ chồng bà chị họ của tôi sẽ hoan hỉ và mong cho đến ngày mai. Nhất là anh Công. Người anh họ rể của tôi. Hết

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

Tôi làm con gái

Như bao cô gái trẻ khác từ miền Tây, tôi đến và làm việc trong một quán cà phê trên đường Nguyễn Bỉnh Khiêm (loại quán đèn mờ), Sài gòn. Một năm làm chúi đầu từ sáng đến chiều tối cũng không có một cắc dư. Tiền nhà lại cứ tăng, tiền chi phí ăn uống một lúc một nặng. Biết không kham nỗi một cuộc sống mắc mỏ ở cái đất Đô thành, tôi định cuốn gói về quê trở lại. Nhưng không biết hên hay xui, tôi tình cơ quen với chị L. Một người chị cũng lắm bụi trần như bao cô gái bỏ xứ. Chị "ra lò" từ một quán bia ôm trên đường Trần Quang Khải (một con đường nỗi tiếng ăn chơi ngày nay). Sau khi nghe tôi kể hoàn cảnh hiện tại, chị bèn giới thiệu và dẫn dắt tôi tới Thị Nghè (thuộc thành phố Hồ Chí Minh đồng thời cũng là một khu trụy lạc có tiếng không kém, một trong những "điểm đến", "điểm sôi động" của khách làng chơi muốn "ngon lại rẻ".), để "làm quen" với một "má mì". Vừa nhìn thấy tôi, "mẹ" Tú, trạc tuổi 40, ăn nói mạnh bạo, khuôn mặt dày dặn phong sương, liền liếng thoắn "mời" tôi ở lại : "Ở lại đây đi ! Mẹ nuôi cho. Về quê là một thời xuân sắc cũng tiêu theo mấy đám ruộng. Uổng lắm ! Ở đây con học được đủ thứ cái hay cái lạ và làm quen được với các người sang giàu. Gà biến thành Phụng ..." Cũng như nhiều "tiếp viên" khác xuất thân từ đủ các "nghành nghề" như người mẫu, học sinh, nhân viên xếp bi (bi da), bia ôm, karaoke ôm v.v..., họ đã tới rồi đi hoặc vẫn còn ở lại, mẹ Tú hứa sẽ "nuôi" tôi cho tới ngày tôi có chút vốn liếng về quê mua nhà, về quê làm ăn, hay lập gia đình, sinh con đẻ cái. Tôi nghe bà trình bày cũng hợp lý, lại thấy mình sẽ biến thành Phụng, tôi bèn chấp nhận làm "con nuôi" của bà. (Nuôi đây có nghĩ a là lo cơm, lo ở ... lậu thôi (Mẹ chỉ đăng ký tạm trú duy chỉ chị L, vì chị làm lâu và rất có uy tín với mẹ). Lúc đó, tôi thấy vừa được ăn ở không tốn tiền, vừa được việc làm có dư giả, có "lương hậu" để mua quần áo, hay bắt chước các chị em mua son phấn, chưng diện; tôi dọn ngay đến nhà mẹ liền ngày hôm đó (vì sợ mẹ đổi ý) Nhà của mẹ Tú cả thảy 4 phòng, gồm hai tầng, kiến trúc kiểu Tây có sân thượng trồng bông, có hồ nuôi cá. Chúng tôi gồm 7 người dồn chung một phòng ở tầng thượng, tầng giữa dùng làm phòng nhảy và nhậu nhẹt, còn hai phòng dưới dành cho người nhà của bà và một phòng nhỏ dùng cho việc tiếp tân, "chào hàng", cũng như theo dõi "kênh" di động có thể bắt mối bất cứ lúc nào. Phòng tụi này được ngăn ra từ 5 vách, trang trí đơn giản vừa dùng làm phòng ngủ và phòng "làm việc VIP". Tuy chật chội nhưng cũng có mở máy lạnh (bắt đầu từ sau giờ nghỉ trưa) để cho khách thấy thoải mái, "vui vẻ" với nhau. Lúc mới tới, mẹ Tú dạy tôi đủ thứ "kỷ thuật Kama Sutra" hay "nghệ thuật làm tình". "Bài học vỡ lòng" là bài học quan trọng nhất. Mẹ dạy bằng cách đưa củ cà rốt vô miệng ngậm và tập nút, bắt chước theo kiểu "Nụ hôn nước Pháp" mà làm. Mẹ lại dạy tôi cách đứng, cách ngồi cũng như cách quỳ, làm sao cho hấp dẫn, khêu gợi. Mẹ nói đàn ông thích nhìn con gái chổng khu nhất vì tư thế này biểu hiện tính dâm dục hơn là sự ân ái. Mà dâm dục thì đàn ông nào tới đây đều dư "hàng". Hơn nữa, nẹ còn dạy cách làm sao chìu khách, cách nhỏng nhẽo, kỳ kèo tế nhị để xin thêm tiền và cách làm sao để cho họ "xong" sớm, hòng thu lợi nhanh chóng. Rồi mẹ đích thân dẫn tôi đi "khảo sát hiện trường", những cảnh làm tình của các chị em cùng phòng, coi đây như một cách trau dồi thêm "kiến thức" (mẹ có khoét một cái lỗ ở trên tường để quan sát). Song song đó, mẹ chiếu luôn nhiều cuốn video XXX (loại hard-core quay cận cảnh) cho chúng tôi coi, nhất là các phim của Châu âu, vì phong cách sex của họ rất phóng túng, lại tự nhiên. Ngoài ra, mẹ còn mướn một tay vũ sư nào đó dạy chị em tôi cách nhảy sexy, uốn éo gợi dục y như các phim chéo của Mỹ vậy. Nói nhảy ở đây là nhảy theo điệu discothèque đàng hoàng chứ không phải tốc váy quay búa xua như mấy cô ở những "điểm đến" lèo bèo khác đâu. Được biết thêm, dạo này, mốt nhảy "cuổng trời" đang thịnh hành, nên đàn ông nào vô đây cũng yêu cầu mục "múa bụng", "rung đùi" hoặc "mèo đi bộ" mà không "đồ bảo hiểm" (quần lót) nào hết. Mẹ Tú vừa khôn, vừa ngoa liền bắt lấy thời cơ, thị trường, mướn thợ về xây một cái sàn nhảy y như của các siêu mẫu ngoại quốc, hay giống tựa như sàn nhảy Cat Walk của New World, có đèn chớp chớp gắn chung quanh, có cột Inox bóng để đu thân hay treo mình trồng cây chuối ngược; có cả sân bước y như kiểu trình diễn thời trang vậy. Báo hại, bọn này tập đi đứng, tập nhảy cả tháng trời, nhức mình, nhức mẩy muốn chết ! Làm gái ở nhà mẹ Tú khác hẳn với mấy "bãi đáp" kia, họ chỉ biết "nằm ngửa", "nằm úp" rồi xòe tay đòi tiền. Mẹ Tú kinh nghiệm trong "nghành" này từ lâu nên cái gì cũng phải hạng nhất, hạng "son" (cao cấp). Mẹ luôn chắc chắn những "con gái" của mẹ phải "sạch sẻ", thơm tho, (kể cả chuyện cắt tỉa sao cho ngắn hơn nửa phân ở "khu kín"), lại chịu chơi. Mẹ nói: "Vừa đẹp vừa ngon, ăn bứt mấy tụi khác" là vậy. Và điều cần thiết mẹ đòi hỏi là chúng tôi không được tính tham lam. Mẹ hâm he : "Bắt được đứa nào ăn chặn tiền khách là đuổi ra khỏi nhà. Có nước ra đứng đường !". Ngoài ra, qui luật của mẹ thì rõ ràng lắm, không "PV" (thuốc lắc), không chích choát bậy bạ, (Mẹ nói chơi thuốc rạc người lắm, khách sẽ chê là "thịt nhũn") không giao du với người mà mẹ không quen biết (Mẹ sợ công an gài vô). Hơn nữa, làm con gái của mẹ không những phải trau dồi nhan sắc, mà còn phải tập tính gọn gàng, ngăn nắp, dọn dẹp và lau chùi cẩn thận (các vết loang lỗ) sau khi khách ra về. Mẹ cũng luôn kiểm tra hàng tháng để chắn ăn không có đứa "con gái" nào của mẹ bị bệnh truyền nhiểm hết. Mẹ cũng dặn dò kỹ càng, "Nhứt định không chịu nếu như họ không mang áo mưa vô". Mẹ Tú thật "dữ dằn" lắm, nhưng bà cũng luôn đảm bảo câu châm ngôn bà dán trên tường: "Vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi". Quả thật, đã không ít đàn ông tới đây vài ba chục lần một năm. Có cả Việt kiều từ xa lắm cũng phải lén vợ một năm về một lần ! Công việc của mẹ suông sẻ vậy là cũng nhờ cả một ê-kíp từ ngoài (cái đám "cận vệ" đứng trước cửa) vô trong. Quán xuyến việc nội thì có chị L. Chị vừa là đứa "con gái" cưng lớn của mẹ Tú, vừa là phụ tá các công việc "trông nom", dạy dỗ những đứa "mới vô nghề" giống như tôi. Kể ra chị là "sư phụ" cũng là người "chị tinh thần" của tôi vậy. Tôi nhớ lần đầu tiên, một ngày của mùa hè tháng Sáu, tôi phải tiếp giám đốc Phan, chủ công ty CL. Ông là một khách quen, khách "sộp" của mẹ Tú. Và khi ấy, chị L đã chuẩn bị tâm lý cho tôi rất cẩn thận vì sợ tôi bị "gì gì" thì có thể bị "ám ảnh sinh lý" sau này, tức là giao hợp với người yêu mà có cảm giác như bị hiếp dâm. !? Kể lại kỷ niệm lần đầu giữa tôi và ông Phan ở phòng VIP. Với cái bụng phệ phệ, ông chểm chệ trên một cái sofa như một lão hoàng đế, ngốp từng ngụm bia Sài gòn xanh, còn tôi đứng ở phía trước, lớ ngớ, chỉ cúi gầm mặt không dám nhìn ông. Rồi ông Phan cười hề hà kéo tôi vào lòng, sờ tay vô váy sườn xám (ông thích con gái mặt áo sườn xám nên tôi cũng ráng chìu). Ông sờ đã đời rồi trệ quần lót tôi doc truyen dit nhau hay xuống, sờ vào "đời con gái" tôi nằm giữa hai đùi. Tôi thấy ông Phan mỗi lúc thở mạnh hơn, rồi ông càng hăm hở, tôi càng sợ. Tôi thì cứ đứng lặng yên như người máy, hễ ông bấm nút là tôi "chạy" điện. Máu dồn cứng trên mặt! Khi uống hết chai thứa ba, ông biểu tôi ngồi lên sofa cùng với ông. Ông trở qua, quỳ xuống trước mặt tôi và bẹt hai chân tôi ra. Ông làm thô bạo lắm, rồi cứ ngồi thừ ra "đắm đuối" nhìn cửa mình tôi nằm loang loáng sau lớp vải mỏng. Cách nhìn của ông như thể đang trân quí một báu vật. Lúc ấy, tôi dù sợ nhưng vẫn ngoan ngoãn để cho ông chiêm ngưỡng tự nhiên mà cứ luôn nhớ lại lời mẹ Tú dặn, "Phải chìu khách hết lòng. Hết lòng đó !". Rồi tôi cứ dạng chân cho ông coi, rồi ngắm rồi sờ, cho tới khi ông chủ động kéo quần lót sang một bên để ông ngó cho kỹ hơn, thì ông lấy ngón cái sờ sờ lên "hạt đậu". Tôi rùng mình !!! Lạ thay, tôi cảm giác rờn rợn, nửa như buồn tiểu, nửa như tê tê ngay vùng xương chậu. Tôi bất giác rên khe khẻ, ngả đầu ra dựa lưng. Rồi ông chồm đầu vô trong đùi tôi liếm từ trên xuống dưới và ngược trở lên. Liếm đi liếm lại như thể liếm hoài không sạch ! Lần đầu tiên, bị người ta xâm phạm chỗ kín, tôi sợ nhiều hơn là có cảm giác. Thật ! Nó không giống như kinh nghiệm lần đầu chị L kể lại. Nhưng rồi tôi cứ dựa đầu ra sofa chờ đợi, mặc ông hả hê cho xong. Rồi tôi không biết mình nằm đó cho tới bao lâu. Khi ông Phan đứng dậy, cởi hết áo quần ra và chìa cái dương vật nùng nục, béo phì truớc mặt tôi, bảo tôi "chiếu cố". Tôi mới bàng hoàng trở dậy. Sợ lắm, nhưng cũng thấy kích thích làm sao. Có lẽ sự tò mò của giới tính đã chiến thắng bản năng, tôi đưa tay chộp đại "cái" của ông và làm như thể mình rành lắm. Lúc đó, tôi cứ ráng nhớ tới "bài học vỡ lòng" củ cà rốt mẹ Tú dạy, bắt đầu trả bài "ư ... a" theo tiếng rên rỉ của ông Phan. Rồi tôi cứ một động tác đều đặn làm hoài. Mà có lẽ tôi làm cũng không tệ nên ông rên có vẻ thoải mái lắm. Tôi thấy cơ thể ông co giựt mãnh liệt lắm. Hai hòn thì săn cứng. Chân thì gòng xuống, còn hai tay len lõi vô cổ tôi, vọc trong tóc. Tôi hơi dao động vì cảm giác nhột nhạt, gờn gợn, kích thích. Dần dà, tôithấy bớt sợ. Đầu óc trống rỗng, không còn biết mình đang ở đâu và làm gì ! Sau đó, ông đở tôi nằm dài ra sofa. Tôi quỳ giữa hai chân và tiếp tục "hành sự" cho ông theo kiểu mẹ Tú dạy. Tôi nhớ mẹ dặn rõ ràng lắm, "Nếu con biết cách ‘thổi', khách thích sẽ bo nhiều. Nhớ phải lau chùi cho khách bằng khăn sạch, ấm trước. Dùng cả nút , ngậm và bú. Đừng quên hai tay phối hợp và nhớ đừng bỏ sót hòn dái và khu vực gần hậu môn". Tôi nhớ như in lời mẹ dặn vậy mà làm hết mình. Ông Phan cũng có vẻ chịu lắm, cứ mân mê hết vú, rồi tới mông, luôn miệng xuýt xoa. Rồi một lúc sau, ông kéo chân tôi choàng qua phía mặt ông. Chúng tôi nằm xếp theo hình số 69. Tư thế hơi làm tôi bỡ ngỡ, nhưng cũng nhờ những cuốn phim X mà tôi đáp ứng tạm được. Ông nói, "Anh ít khi chịu làm kiểu này với ai nếu như không biết chắc em mới ra nghề ...". Ông bỏ lửng câu nói đó, nhưng tôi thầm hiểu ông nói tôi còn sạch sẻ mới xứng cho ông ... liếm !!! Và cứ tiếp tục như thế, ông Phan chuẩn bị cho tôi một "lối" trơn ướt vừa ý trước khi ông đặt tôi nằm trở lại. Rồi ông canh giữa hai đùi tôi ấn nhè nhẹ. Tôi sợ quá, kên mình cứng lại, song ông cứ "vô" cho tới khi tôi thấy đau thốn. Thình lình, tôi đẩy ông ra, nhưng ông rạp mình xuống, ôm ghì tôi để ấn sâu hơn. Tôi nhăn nhó nói cho ông biết tôi bị đau, nhưng hình như ông thích tôi la đau nên mỗi khi tôi chống chế, thì ông lại làm mạnh hơn. Và cứ vậy, ông lao uỳnh uỵch xuống mình tôi. Đau đớn lắm, cái cảm giác đó thật giống như đang bị hiếp. Nhưng rồi tôi ráng trấn an, ngẫm nghĩ, một khi mình đã vấn thân vô con đường này rồi, mình phải chịu. Vậy là tôi nằm yên, cắn răng cho ông vùi dập. Lúc đó, quả thật thời gian như kéo dài vô tận, mà mỗi khắc nhịp là một cái thốn do ông Phan dập xuống. May thay, cuối cùng ông cũng ngã gục trên bụng tôi. Mồ hôi nhễ nhại. Hơi thở nặng nhọc. Sức nặng chình ịch của ông làm tôi thấy gớm ghiết, nhục nhã, rẻ tiền. Tôi định xô ông ra khi ông đưa lưỡi liếm trên cổ tôi. Nhưng nghĩ sao tôi lại không làm, mà gượng gạo bắt chuyện với ông. Một lát sau thấy đã hoàn toàn thỏa mãn, ông mới chịu ngồi dậy, đứng nhìn tôi trần truồng, rủn ra như cọng bún. Ông lại cười đểu một cách thỏa dạ móc tiền ra bo hậu cho tôi. Tôi đưa tay lấy, miệng ráng cười, nhưng nỗi nhục nhã tràn dâng trong lòng. Vậy là tôi bị mất trinh một cách trọn vẹn kể từ phút giây đó, "xứng đáng" đúng như lời mẹ Tú quảng cáo "an toàn, nguyên vẹn, giá rẻ và đảm bảo 100% ... quê !". Sau đó, mẹ Tú cho tôi nghỉ một tuần để "vết thương" lành lặn, rồi bà bắt tôi tiếp khách giống như các chị em "đồ nếp" khác (chưa kể ông Phan bắt đầu tìm tới tôi thường xuyên hơn). Một ngày ít nhất 20 "sô" (thường thì tôi được chọn vì trẻ và có chút nhan sắc hơn các chị em bạn). Các "sô" được chia đều rãi rác từ từ sau 12 giờ trưa cho đến khi khu xóm đã tắt hết đèn đi ngủ. Những hôm gặp "sếp" lớn ghé sang, thì mục ăn chơi thâu đêm, dày vò tan tành đến hết xí quách. là chuyện thường. Hay sáng ra "sếp" rủ "đi công tác" xa ở Vũng tàu, Nha trang, hoặc Đà lạt thì cũng phải ráng tham gia. Còn nếu không gặp "sếp" thì thủ tục thì rất đơn giản hơn. Khách đến là "chị em tiên nữ" chúng tôi (thường là trang phục váy mini, áo hai quai) ùa ra đón một cách niềm nở, tay ôm, tay nắm bóp đây bóp đó lung tung như một cách "chào hàng", chào khách thân thiện (khác với những nơi khác, họ thụ động hơn và hay thúc dục khách xong sớm). Mẹ Tú rất chu đáo dạy chị em tôi rất kỹ về khoản này nên khách tới đây ai cũng thấy thân thiện. Thường thì mẹ vẫn hay giới thiệu tên tuổi chị em tôi, như một cách giới thiệu món "hàng" buôn bán. Khi ấy tụi này vẫn trò truyện vui vẻ với khách, và mời khách những chai rượu, chai bia nội ngoại, có đủ hết như XO, VSOP, Chivas Regl hoặc Budweiser, Corona, Heiniken, Tiger, Sài Gòn xanh đỏ, Foster, Pacific v.v... hay những ly nước kích thích "Cain" có pha nhẹ cùng nước tăng lực. (Chúng tôi nhận tiền bo từ rượu bia và từ sự chìu chuộng riêng của mỗi đứa). Phải nói rằng, tôi là người nhận tiền bo nhiều nhất (có lần được tới 5 "xị", 500 ngàn), vì cách ăn nói hoạt bát, thân thiện, và sự chìu chuộng bằng miệng, kể cả chuyện dám ... nuốt "cái đó" của họ. Khách nào tới đây cũng đều khen tôi ... gan hơn những cô gái khác, tức làm cho họ cảm thấy "nhẹ nhàng sau một ngày làm việc mệt nhọc". Thật ra cũng không gan gì hơn ai, chẳng qua là vì tiền, "tiền là tiên là phật" mà. Cố gắng là được. Nhưng với khách quen, khách "ruột", tôi không cần phải cố gắng cho lắm, chỉ cần hiểu ý họ là được.Với họ thì tôi sẽ thật tình, năng động và tự nhiên hơn. Cũng như hay chủ động đề nghị khách kiểu này, kiểu nọ để gia tăng phần sôi nỗi. Đôi khi khách muốn "tới bến", tôi cũng chìu luôn tới "hết mình", cho luôn "trọn gói một lượt" đúng như tiếng lóng của các dân chơi hay xài. Nên hầu hết đều "kết" lắm, cứ mỗi lần tới là : "Gọi con Phương", "Con Phương rãnh không", "Chỉ có con Phương mới hiểu ý tôi", đại loại những câu như vậy. Riết rồi, chị em trong nhà cũng hơi ganh. Nhưng tôi mặc kệ, chủ yếu là kiếm tiền và vui vẻ với khách. Nói đến khách thì có nhiều hạng. Nhưng đa số tới nhà mẹ Tú đều là khách sang, có "máu mặt" (họ thường thì hay ăn mặt đơn giản và đeo kiếng mát để tránh mặt thiên hạ). Có cả Hồng Kông, Đài Loan, khách vãn lai Nhật, Hàn Quốc, một số Tây và rất hiếm Mỹ đen. Khách Hồng Kông thì sang hơn khách Đài Loan. Khách Nhật thì hay "chơi kiểu" và dùng "đồ chơi". Hàn Quốc thì hay bạo hơn. Tây thì phóng túng, thả vàng, hay đòi thử "lỗi kia". Còn Mỹ đen ...Tôi nhớ có một lần tiếp khách Mỹ đen. Sợ lắm ! Khi lần đầu trong đời nhìn thấy "cái gì" bự khủng khiếp, vòng ra ở phía trước đùi. Chua choa ... ! Nói thật chứ đàn bà con gái Việt nam mình gặp Mỹ đen là có nước "chịu chết". Nhưng không ai vào địa ngục, thì con Phương này vào thôi. Có lẽ nhờ "dày dặn phong sương" với ông Phan hay sao, tôi lại "hứng" gọn hết cái "đồ quỷ" đó mới lạ chứ. Thật không ngờ sức đàn hôi của cơ bắp phụ nữ lại có độ giản ghê hồn ! Nghĩ lại, nó cũng có một cái gì hay hay khi "tiếp" thằng Mỹ đen đó (báo hại tôi phải nghỉ hai ngày dưỡng ... thương). Sau đó, chị em trong nhà cứ nhè tôi ra chọc hoài : "Sao ? Chơi Mỹ đen phế không ?", tôi cười đáp: "Phế thì không biết. Hơi đau ... nhưng đau sướng ! Tụi bây chưa chơi là coi như uổng một đời làm gái !". Không hẳn khách Tây đến đây, khách "nội địa" cũng cóù và thường đi "ké" với Việt kiều hay khách "ngoại", có lẽ vì không "tiền nên không thể mua tiên" nên theo sáp tùng, chịu là kẻ dẫn đường để hưởng "sái". Nói chung, tất cả khách tới đây chỉ muốn được thỏa mãn sinh lý, nhưng phải kể luôn một số xem truyen dam 18+ moi nhat có lối suy nghĩ lạ lùng, họ đến chỉ để thỏa mãn cái khác. Ví dụ họ muốn tụi này phải trình diễn màn thoát y trước rồi mới "chuyện kia". Hoặc như một số sồm sồm tới đây, không đủ sức "cương" thì chỉ muốn "nếm" thử "sò lông" hoặc chỉ đòi coi chị em tôi biểu diễn màn "cùng phái", hoặc bắt ngồi bô, vẻ hình trên mình v.v... Chưa hết kỳ dị, có một anh chàng mặt ngố ơi là ngố, tới đây tự xưng là Việt kiều rồi lấy ra một bộ đồ chơi sex, bao gồm cái quần lót dán dínhmột cái dương vật giả. Tôi hỏi "tại sao" thì khứa không chịu nói. Đến khi cả hai ngà ngà rồi, khứa mới bảo tôi cởi hết đồ và mặc cái "đồ chơi" đó vô. Lúc đầu, tôi tưởng đây chỉ là một cách trình diễn màn nhảy múa thường lệ thôi, ai dè khứa cũng cởi đồ luôn, rồi chổng khu biểu tôi "vô" đi. Có nghĩa là khứa muốn tôi đóng vai một người đàng ông thỏa mãn cho khứa ở "phía sau". Lý do đơn giản mà khứa giải thích (sau khi xong chuyện), nói một cách ẻo lả: "Anh là dân gay, nhưng không tìm được đối tượng. Tìm em giải quyết dùm tạm thời". Vậy mà tôi cũng làm. Thật là con Phương "chì" như chị em trong nhà gán cái tên cho mà ! Tôi nhớ lần đó, tôi mắc cỡ lắm, nhưng rồi cũng đứng lui cui, có lúc quì sau mông của y, và làm ... đại. Y cũng la oai oái như bất kỳ người con gái nào khi gặp sung sướng. Rồi thì y tự đưa tay thủ dâm cho tới khi "bung". Thường thì hễ gặp khách loại như anh chàng gay này coi như nửa xui nửa hên. Xui vì cũng có nhiều anh ba trợn, khùng khùng, bắt làm mấy chuyện gì thấy ghê ! Như lấy roi quất, hay lấy dây trói. Nhưng hên là gặp những tay đơn thuần muốn thỏa mãn cái fantasy chứ không có ý gây hại thân thể. Khách loại này tuy "quái" nhưng rộng rãi tiền bạc lắm. "Vé" bán cũng cao, như cái anh Việt kiều nọ cũng phải chi 5 "vé" (500 dollars) cho cái sự "quái đãn" của anh ta. Còn một vài người "quái đãn" khác thì xâm mình tùm lum. Có người "vô bi" hoặc xỏ xâu (tiếng Anh gọi là piercing) ngay đầu dương vật. Nhìn thấy phát ớn ! Nhưng cũng thú thật, làm tình với người vô bi hoặc xỏ xâu sướng hơn, nhất là khi mình nằm rạp xuống theo kiểu chó ! Một điều đặc biệt khác là dạo gần đây, khách "tài phiệt" và "đại gia" sặc mùi dollars Việt kiều đến viếng khá nhiều. Một trong những yêu cầu của họ là được "thử" một "cuốc" hai "em út" một lượt (ở nước ngoài làm gì có được diễm phúc này cho dù là có tiền), có khi gặp khách "sụ" gọi luôn 5 đứa vô một lượt. Lúc đầu, tụi này đâu có chịu vì thấy nó ghê ghê làm sao, nhưng mẹ Tú thấy "màu xanh đô la" là mắt cười híp đi. Mẹ thuyết phục tụi này chia bốn-sáu của giá 1 "chai" (1 triệu), rồi tụi này chịu đại. "Lên" hai đứa thật là ngại, cứ tưởng mình như hạng đĩ "bèo" để làm hết đứa này rồi đổi qua đứa kia, y hệt như mấy cuốn phim làm tình tập thể của Mỹ vậy. Mất vệ sinh làm sao ! Chị em trong nhà chung mà bắt phải hun hít nhau thấy lợm giọng lắm , thật còn khó hơn ngốn "cái đó" của mấy ông. Xong rồi, mấy cha còn đòi xin quần lót về làm kỷ niệm. Tôi đoán chắc mấy cha còn chưa vợ hay li dị rồi, chứ bà nhà mà thấy và biết được, chắc mấy chả bò lết ra đường mà ngủ! Còn "ngon" hơn, mấy "khịa" còn đòi chụp hình khỏa thân chung, rồi lén gởi cho các website post hình lên khắp nơi, báo hại con H. ra đường không dám nhìn mặt ai ! Hay như những cha có "máu mặt", giám đốc, trưởng phòng này nọ cũng ghé qua giả đò thăm người quen, hay mấy anh kỹ sư làm bộ đi tìm việc làm rồi tạc vô, để tìm phút giây sung sướng, mong được từ A tới Z như lời đồn đãi. Nói chung, "trình độ ăn chơi", kinh nghiệm "chiến trường" của các khách tới đây phải thuộc loại siêu cấp. Phần lớn số họ là dân lớn tuổi nên sự háo hức cũng giảm đi so với thanh niên công tử, việt kiều. Thói quen của các ông là thường thích trò truyện vu vơ trước, hoặc như gội đầu, thư giãn, tẩm quất cho đã đời, rồi dấy lỗ tai, lỗ chân, dùng khăn lau sạch "thằng em" cho kỹ càng. Rồi sau đó mới "bắt lên xào khô" sương sương cho nó ngóc đầu. Đôi khi hứng một chút thì mở nhạc lambada lên, nhảy mà không có "đồ phụ tùng". Sau khi đã hả hê rồi, mấy ổng mới chịu "vô đề" "sanh tử". Tính ra trọn bộ theo kiểu vui chơi như nói trên cũng phải 1 vài trăm dollars (dạo này bà con hay uy ra tiền đô cho dễ tính) là ít, nhưng vẫn là rẻ chán đối tay "xì thẩu" như mấy ông. Nhưng đôi khi có tiền cũng không phải là biết ăn chơi đâu nhé ! Có các ông đại gia đến, tiền vung ra như nước, song cũng có một vẫn cứ quê quê làm sao đó. Những "khứa" này phải xếp họ vào hạng "kém" thôi. Nhưng được là tiếp các khách này dễ chìu và kiếm tiền hơn nhiều. Phép chơi của họ đơn giản là chỉ biết nốc cạn những ly rượu đế, rượu nếp than nay thay bằng VSOP, XO mạnh. Đến khi "xỉn" rồi thì "dập" sẽ bạo hơn ! Lâu "ra" hơn. Chơi như kiểu thời các ông ở dưới quê, chỉ kéo nhau ra ruộng, thay phiên nhau ba bốn thằng dần một con ! Còn các khách hạng "ưu" thì khó làm "đẹp lòng" họ hơn. Nhiều lúc phải dùng hết chiêu này tới chiêu nọ mới thỏa mãn cái thị hiếu mà lúc nào cũng phải khác, lạ và mới mẻ. Đúng là mỗi người mỗi ý, phải khéo lắm mới chìu hết được. Như cái ông T chẳng hạn, hàng tháng hay ghé qua, bắt tụi này cắt tỉa "bộ phận" của ổng cho gọn gẽ trước khi "nhập cuộc", tụi này cũng làm. Hoặc như ông C thì cứ nằng nặc đòi tôi phải nuốt thứ nước của ổng (sau khi xong cuộc), rồi ông cho bo rất hậu. Khi ấy, tôi phải dùng kéo cắt đi cái "típ" áo mưa, rồi dùng miệng nút hết những gì có ở bên trong!!! Nói thật, ghê lắm ! Nhưng nhờ chút mẹo vặt mẹ Tú dạy, là dùng kem đánh răng trét lên lưỡi, khi đó nước miếng tiết ra nhiều sẽ dễ dàng nuốt hơn. Ngoài ra, sự the the của kẹo ho cũng làm cho lưỡi bị tê, giúp tránh cái "lợm" giọng. Đàn ông cũng thích cái tê tê này lắm. Kể ra thì "trình độ ăn chơi" của các ông cũng cao thiệt, nhưng mẹ Tú dạy tụi này đáp ứng hết toàn bộ. Nói không phải doc truyen nguoi lon hay khoe chứ độc chiêu mẹ mà tung ra là kéo hết khách các khu khác về. Áp dụng cách thức thì cũng dễ, đàn ông nào cũng "hạp gu" hết. Chiêu đó là vậy, dùng cái áo mưa cắt đầu, cắt đuôi và rọc dọc thành một miếng cao su hình vuông. Dùng miếng cao su này (xin lỗi nói thẳng) áp vô hậu môn của khách, vừa liếm bằng miệng vừa thủ dâm bằng tay cho khách, bảo đảm không "thu hoạch" là không lấy tiền. Khách vừa phê "trên" lại phê "dưới" mà bà xã của các ông không bao giờ có khả năng và ... dám làm. Nói chung ... Vậy đó ... cuộc đời làm gái của tôi vẫn còn tiếp diễn, kéo dài như phim bộ cho tới bây giờ, và không biết tới khi nào mới chấm dứt. Hai năm trước đây, tôi nhớ mẹ Tú nói: "chừng nào tôi có vốn liếng về quê mua nhà, về quê làm ăn, hay lập gia đình, sinh con đẻ cái" là tôi sẽ "về hưu". Nhưng "rửa tay gác kiếm" đâu không thấy (dù tiền đã có dư), tôi càng thấy mình càng lậm trong chốn "giang hồ" ăn chơi trác táng. Nhưng muốn thoát khỏi cái cõi trụy lạc này thật không dễ, nếu được đi chăng, chẳng lẽ lại vác gói về quê ! Nhớ tới lúc cực khổ ở quê nhà, rùng mình nổi da gà, sợ lắm. Thôi thì, cứ phó thác dòng đời như ... một con nghiện cai hoài không "sạch", hay như một Thúy Kiều thứ hai bôn ba nơi chốn lầu xanh mà mặc kệ đời sẽ đưa mình về đâu, xã hội sẽ thay đổi cuộc diện như thế nào...? Hết

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

Cái Số Của Bà

Người ta đồn chừng Mỹ Hoa giống cha, vì cô với mẹ, bà Mỹ Trinh, khác hẳn nhau. Cô Hoa năm nay hăm bốn vừa ra trường Dược, cái tuổi đáng lẽ là nẩy nở như hoa xuân trong nắng sớm. Trái lại cô ốm tong teo, chỉ được khuôn mặt đẹp và nước da trắng, cả ngày chỉ biết chúi mũi vào sách vở, không ham vui với bạn bè, rảnh thì nghiên cứu làm kẹo bánh, nấ? nướng. Vậy mà cô có phước, nhờ bà má khôn lanh, lấy được chồng làm giám đốc một hãng bào chế lớn ở Sài gòn. Bà Mỹ Trinh mới độ ngoài bốn mươi, góa chồng, nhà giàu lại khéo giao thiệp. Bà bỏ vốn cho dược sĩ Cảnh đầ? tư thuốc men, rồi lân la gả được cô Hoa cho anh. Anh tuy hơn Mỹ Dung cả chục tuổi, nhưng bù lại, là một thanh niên to cao, đẹp trai, lịch sự. Nghe nói thuở hàn vi hai mẹ con ở quê lên lúc cô Hoa còn chưa thôi bú, chồng chết trận, vì miếng ăn bà đi làm cho vũ trường Đèn Hồng. Thuở xuân thì chắc bà phải đẹp lắm. Là vì bây giờ, tới tuổi sồn sồn, mà bà vẫn nõn nường, da thì trắng căng mát rượi, ngực bà nây nây núng nính, nhất là đôi con mắt có đuôi mà lúc nào cũng long lanh như ướt nước. Hồi đó dân áp phe đang gặp thời, bà lấy được ông chồng giàu có nhờ thầu rác Mỹ, tiền bạc vào như nước. Bà dành dụm tiền riêng được khá nhiều, lúc ông chồng chẳng may bị trúng gió chết, bà thừa hưởng cả sản nghiệp. Nhiều ông tuổi hồi xuân chạy theo bà, nhưng bà chưa để ý đến ai vì bà muốn lo cho con gái yên bề, vả lại họ phần lớn là vướng mắc vợ con, người thì hoặc quá già, hoặc kém trình độ. Có người vừa ý bà, thì họ lại sợ bà cái tướng sát phu, một bên đầu mắt có nốt ruồi "thương phu trích lệ". Một ông thầy số già ở Chợ lớn, sau khi hỏi ngày sinh tháng đẻ của bà, và lẩm nhẩm tính toán, lắc đầu nói là " thiên cơ bất khả lậu". Ông viết mấy chữ nho, đưa cho bà bảo giữ lấy mà chiêm nghiệm. Bà đem về nhờ người đọc giảng nghĩa cho, nhưng rồi giận quá bà xé vụn vứt đi. Đám cưới Mỹ Hoa rất là linh đình, hôm dạ vũ tân hôn, sau khi cô dâu chú rể nhảy bản đầu, đến bản kế, vì không có ông bà xui, nên Mỹ Hoa nhảy với một anh phù rể. Bà nhảy với chàng rể mới, mà cũng là bạn cũ. Cảnh khen bà nhảy đẹp: " Từ trước tới nay chưa nhảy với ai mà thấy nhẹ nhàng hứng thú như dìu má nhảy bản này." Một lúc, lại thêm:" Má Mỹ Trinh ăn đứt cả các bà các cô trong đám cưới hôm nay đấy!" Bà Mỹ Trinh được khen, miệng cười tươi mà trong lòng cũng phơi phới. Nhất là chàng rể gọi bà là Mỹ Trinh. Bà không thích người ta gọi là bà Đại lợi, tên hãng thầu của ông chồng trước. Bà ưa anh Cảnh này, một phần cũng vì từ khi mới quen thuộc buôn bán, lúc nào cũng một điều chị Mỹ Trinh hai điều Mỹ Trinh, xưng mình ngọt xớt. Bây giờ thì phải tập gọi bằng má hay là má Mỹ Trinh và ngượng ngập xưng con. Nghe lời của vợ chồng Mỹ Hoa, bà cho Mỹ mướn cái nhà đang ở, rồi dọn về ở với con, vì Mỹ Hoa không muốn xa mẹ. Cái biệt thự rất rộng, bà ở một phòng dưới đất, trên lầu còn dư phòng, nhưng bà bảo con gái, bà muốn " để cho tụi bay được nhiều riêng tư ". Vợ chồng chú tài xế ở căn nhà nhỏ sau vườn, vợ chú kiêm luôn bếp nước dọn dẹp. Vì bận việc, cặp vợ chồng mới chỉ đi trăng mật năm ngày ở Đà lạt. Nhìn con gái và rể tíu tít sửa soạn ra đi, bà thấy vừa vui vừa buồn, nghĩ lại thân mình lâu nay sống cô quạnh như nhà tu, nhiều lúc cơn thèm muốn xác thịt cũng rộn ràng sôi nổi. Vợ chồng về vào buổi trưa, Cảnh phải ra hãng lo công chuyện, còn lại hai mẹ con. Bà mẹ nằm giường nghỉ trưa, cô Mỹ Hoa sà vào nằm bên, thủ thỉ với mẹ: " Mệt quá, mẹ ơi, cái đêm hôm đầu tiên, con đau muốn chết luôn, mà sao mẹ không nói trước cho con biết gì hết?" Bà Mỹ Trinh cười: " Thì mẹ tưởng con học hành phải biết những cái đó chứ". Mỹ Hoa nói:" Ai biết đâu, ở trường đâu có sex dạy những cái đó". Rồi cô kể lể:" Con khóc quá trời, anh ấy dỗ dành mãi. Vậy mà ngay sáng hôm sau lại còn làm nữa.Anh ấ? kỳ lắm, mẹ ơi, chả chịu đi đâu hết, suốt bằng ấy ngày ở khách sạn, chỉ ba bữa xuống phòng ăn, còn thì hai vợ chồng cứ nằm quấn nhau trên giường, sao mà anh ấy khỏe thế, con thì mệt lã người, mà cứ sùng sục, sùng sục. Tới bây giờ con mới bớt đau, nhưng con bảo anh ấ? là về nhà, một tuần chỉ được hai lần, còn phải để cho em nghỉ". Bà Mỹ Trinh bật cười vì tính con nít của con gái, bà bảo con: " Riết rồi quen đi, vợ chồng trẻ đừng có cấm đoán, chồng nó đi chơi bời là khổ. Đàn bà con gái ai cũng vậy, mới đầu thì có đau, có mệt đấy, nhưng quen hơi rồi, có khi còn đòi chồng nữa kìa". Mỹ Hoa rúc vào bên ngực mẹ nhõng nhẽo "Vậy hả mẹ? Nhưng mà cái vụ đó không có con đâu nha ". Mỹ Hoa nằm quàng tay qua bụng mẹ thiu thiu ngủ, bà Mỹ Trinh nhìn con âu yếm nhưng không khỏi xốn xang bứt rứt vì những chuyện vừa rồi làm khơi động dục tình. Mới hơn một tháng Mỹ Hoa đã có tin mừng, chồng nàng cũng vui lắm, nhưng hơi bực bội vì bác sĩ bảo phải kiêng cữ, bớt việ? vợ chồng trong mấy tháng đầu. Lúc chồng đi làm, Mỹ Hoa lại nằm bên mẹ phàn nàn:" Anh ấy có chịu kiêng đâu, mà anh ấy khéo dụ khị lắm, chỉ một lúc là con như bị thôi miên mặc anh muốn làm gì thì làm. Có điều con cũng sợ cho cái thai trong tử cung? anh ấy to lắm, mà nói là anh làm nhẹ thôi, rồi lần nào cũng như lần nào, hùng hục như con trâu điên, có thấy nhẹ nhàng gì đâu". Bà Mỹ Trinh thấy khan trong cổ họng, người bà hơi nong nóng mà bên dưới dường như ứa ra ươn ướt. Điều Mỹ Hoa lo sợ vậy mà đúng. Nàng bị băng huyết, phải đưa đi bệnh viện, mãi gần nửa đêm bác sĩ cho biết là đã cầm được máu, không bị sảy thai, vợ chú tài ở lại trông nom qua đêm. Về đến nhà, bà Mỹ Trinh mệt quá, thay đồ ngủ li bì một giấc dài. Tỉnh dậy thấy đồng hồ chỉ ba giờ, mà đèn phòng khách còn ánh sáng, bà lần mò bước ra, thấy ti vi còn mở, mà Cảnh thì đang nằm ngủ ở ghế sofa ở trần mặc mỗi cái quần pyjama. Bà lại tắt ti vi, rồi định tắt đèn luôn, nhưng bỗng khựng lại vì thò lò ra ngoài quần chàng rể, cái đầu rùa cương cứng một thỏi dài đỏ lừ giữa nền vải xanh. Tim bà đập thình thịch, má nóng bừng, bà không biết nghĩ sao, đi lấy tấm ra rồi trở lại nhẹ nhàng đắp cho Cảnh. Bà cúi xuống nhét góc miếng ra dưới vai Cảnh, tay bà chạm vào bờ vai chắc nịch làm như có nam châm hút lại, bàn tay bà nắm nhẹ, bỗng Cảnh bừng mở mắt ra, cặp vú bà thỗn thện lồm lộp ngay trước mắt, bà chưa kịp phản ứng thì anh nắm chặt lấy tay bà, tay kia thì víu rịt cổ bà xuống. Bà chỉ kịp nói: " Tôi, tôi..." thì anh đã hôn nghiến lên môi bà, bà chỉ còn nước ú ớ, Cảnh nhú lưỡi qua cho hai đầu lưỡi nếm nhau rồi luồn tay qua vạt áo ngủ làm bung cái khuy ngực ra mà bóp mạnh hai bầu vú như người thợ nhào bột làm bà xây xẩm mặt mày, chân tay bủn rủn. Cảnh vùng xoay người, cánh tay rắn chắc vật ngửa bà trên sofa, một chân bà buông thõng xuống đất, anh như con thú thèm thuồng cặp vú no tròn như hai trái bưởi mà nuốm thì dựng đứng đỏ au, anh cúi xuống hôn hít, liếm láp chung quanh vú, rồi mút hai nuốm chùn chụt. Bà Mỹ Trinh oằn oại run rẩy, bà rên rỉ: " Đừng...., anh Cảnh ơi, mình....đừng mà...." Nhưng Cảnh vẫn hung hãn vừa liếm vừa mút như con thú đói, anh gầm gừ:" cái vú! cái vú!... đẹp quá, đẹp quá " tay thoc? thẳng xuống dưới lột ngược cái áo ngủ của bà lên, rồi lần ngay tới giữa đám lông rậm rì móc cả ba ngón tay vào trong cái hang thịt mềm mọng bây giờ đã ứa sũng nhờn ướt. Bà Mỹ Trinh giật ngược mông hích lên rồi rơi phịch xuống liên hồi, bà há hốc miệng ra, mắt trợn ngược rên la:" Đừng mà, anh Cảnh ơi!... Tôi chịu không nổi rồi.... Làm gì tôi thế!.... Thôi mà! Tội nghiệp con Hoa!..Thôi mà!...tội nghiệp... anh Cảnh ơi!... Ơ.......ơ....". Tiếng la của bà càng làm cho chàng Cảnh điên cuồng, anh đứng lên tụt vội cái quần ra, rồi một chân đứng dưới đất, một chân gác qua đùi bà nằm đè lên rồi đưa đẩy cái đầu con rắn đỏ lừ quét lia lịa giữa đám lông loăn xoăn, vừa chạm cái mồng thịt nhu nhú cái đầu rắn tiếp tục rà rà cọ sát, làm bà Mỹ Trinh nẩy người lên bần bật:" Thôi đi!...thôi...ối... ối... nữa đi!.... nữa đi!.... Tôi chết!... tôi chê..ết ". Cái đầu rùa như cái chầy sắt len lách ủn đẩy cái hang thịt nở ra rồi đâm ngập vào lút tới đáy, Cảnh kêu " hự " một tiếng ngắn, bà Mỹ Trinh thì đưa hai tay níu lấy lưng anh ta ghì chặt xuống, chân chống dưới đất co lại hích ngược cái mông lên dập ngược theo nhịp anh ta đập xuống, cái con rắn dâm đãng của người trai trẻ bên trong lòng bà nó nở cương to lên, nó vươn dài mãi ra, nó cọ sát, nó cục cựa, nó nhúc nhích, nó đâm, nó mổ, rồi nó bỗng to cứng như cái cột, trong một giây, nó rung lên như điện giật rồi phun phì phì chan hòa tràn đầy lai láng ngập hết bên trong tràn cả ra ngoài hòa cùng với nước dâm của bà ứa ra như nước lũ, bà la lên bai bải:" ôi..., ôi...., sướng quá.... sướng quá, .....cưng ơi..., tôi sướng.... tôi chết..., ôi cha mẹ ôi..., con chết....". Bà muốn xỉu rồi ngủ thiếp đi. Bà lơ mơ thấy chàng rể dìu bà vào phòng, đặt bà nằm lên giường, hai tay anh ta đưa hai đùi bà co ngược lên rồi đầu anh ta vục vào giữa đùi, đưa lưỡi liếm bên mép thịt dầy mọng, lấy môi đẩy lông lá sang hai bên rồi cái lưỡi như lưỡi ma lại lắt léo lượn lờ gẩy gẩy cái mầm non ngay cửa hang tình, bà không còn sức mà la lên, chỉ rền rỉ và nẩy nẩy cái mông lên, tới khi anh ta mút nún nún ngay cái mồng non đó thì bà rú lên ôi ối, rồi đưa hai tay vít đầu anh ta kìm chặt xuống. Bà rùng mình giật giật mấy cái, người như bay bổng lơ lửng ngất ngư, rồi mê đi không còn biết gì nữa. Bà ngủ mot?giấc tới sáng, mở mắt tỉnh dậy thấy Cảnh nằm bên, cái hơi đàn ông nồng nàn đầm ấm, sao khác hẳn những buổi dậy một mình trên giường. Bà thấy khát nước, nhỏm dậy, Cảnh tỉnh giấc ôm vai bà kéo xuống, anh ta hôn bà âu yếm rồi cầm tay bà đưa xuống chạm vào cái đầu rùa. Bà nắm lấy nó, cái cây thịt nần nẫn phình to trong tay, bà run rẩy vuốt lấy vuốt để, nó to cứng mãi ra nóng hổi trong tay, mà cả người bà như bốc lửa, vú thì căng cương muốn bung ra, mà bên dưới hai múi rần rần nở to lên ướt mọng, hé mở ra như chờ đón để nuốt con rắn chui vô hang. Bà thấy như cuồng điên, bà quýnh quáng không muốn rời tay nắm đầu rùa, đưa một tay giựt ngược thốc cái áo ngủ ra khỏi đầu, bây giờ bà trần truồng nồng nỗng, bà trèo lên ngồi kẹp hai bên đùi Cảnh rồi vừa rên gừ gừ vừa cầm cái đầu rùa đưa đẩy đút thụt vào giữa khe của bà rồi dập mông phập xuống, cái con rắn phóng ngược lên, hai mu đập nhau phành phạch, bà dang hai tay ngửa người ra mà rền rỉ:" ôi, sướng quá, .... sướng quá, ..." người dập dình như cưỡi ngựa. Anh chàng Cảnh nằm dưới cũng theo nhịp hích mạnh từng chập, anh đưa thẳng tay xòe ra bóp hai bầu vú nây tròn, ngực bà đè vào tay anh như tựa cho khỏi đổ. Cái con rắn trườn trượt trong hang cương mãi lên, Cảnh vít bà Mỹ Trinh xuống rồi nún vú chùn chụt, bên dưới thì vẫn cứ thọc dập liên hồi. Vòng tay Cảnh bỗng xiết chặt cứng anh ưỡn ngược người lên cứng ngắc, rồi phóng tinh ra phùn phụt như thác đổ, bà Mỹ Trinh vùng vẫy dẫy dụa cả chân tay, thở hồng hộc, toàn thân cứng ngắc, đầu óc mê đi, rồi nằm sóng sượt trên mình chàng Cảnh mà ngủ mê mệt. Gần trưa, hai người mới mở mắt ra. Bà Mỹ Trinh ôm lấy Cảnh, hôn lia lịa lên má lên miệng anh ta mà thủ thỉ:" Yêu quá đi, ... thương quá đi cưng ơi, nhưng mà.... mình thôi đi nha cưng. Làm thế này tội nghiệp con Hoa". Cảnh xoa lưng bà, âu yếm: " Mình đừng cho Hoa biết là được rồi. Từ nay cưng uống thuốc truyen sex ngừa thai đi là yên tâm". Bà xiết chặt Cảnh trong vòng tay:" Trông cái mặt thấy ghét! Tính chuyện đâu ra đó à! ". Cảnh cúi hôn lên vú bà vừa nún vú, vừa lầu bầu:" Có phải ai cũng vui vẻ cả không? Mà mình có thêm cưng, thì cô Hoa khỏi than mệt". Bà dướn người cho vú đè bẹp vào mặt Cảnh:" Đồ quỷ ! Tham lam vừa vừa thôi chứ!". Cảnh cười rúc rích, miệng mút vú chùn chụt, tay đưa lên bóp vú bên kia.... Từ đó, Mỹ Hoa được yên thân dưỡng thai, sau đó sanh đưa con gái đặt tên là Mỹ Dung. Nàng bận bịu với con và săn sóc chơi đùa với con nàng thấy vui thú hơn là bị ông chồng quấy nhiễu. Mỗi buổi tối vợ ngủ rồi, chàng rể lại lén xuống nhà với mẹ vợ, hai người cùng nòi dâm đãng, mặc sức thỏa tình. Cũng nhiều khi lấy cớ công chuyện buôn bán, Cảnh đưa bà Mỹ Trinh đi chơi xa vài ba ngày. Cô Mỹ Hoa không còn than mệt như trước nữa. Sau khi mất nước, gia đình đó di tản qua vùng Hoa thịnh đốn và tiếp tục sống êm đềm hạnh phúc. Mỹ Hoa đi tiểu bang Nevada học thêm hai năm để thi lại bằng dược sĩ. Cảnh lớn tuổi không muốn học thêm, kiếm được chân phụ tá cho một dược phòng, cũng đủ chi tiêu cho gia đình. Con nhỏ Mỹ Dung lớn lên đẹp mũm mĩm giống bà ngoại. Bà Mỹ Trinh sống an nhàn, cuối tuần được chàng rể đưa đi nhảy đầm ở hội người già cho khuây khỏa, ai cũng khen bà tốt phước có rể hiền. Bà thì nghĩ: "Không biết mình có tốt phước không, nhưng cái lão thầy Tàu nó nói vậy mà đúng. Cái số éo le không phải chồng mình, mà cũng không phải chồng người ta ". Bà mỉm cười, hình ảnh mẹ vợ chàng rể lõa lồ hú hí với nhau chờn vờn trước mắt. Hết

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

doc truyen sex lam di cô giáo mai

Sáng thứ Bảy. Dù đêm qua đã cùng chị Quyên đi chơi về hơi khuya, sáng nay tôi có lười biếng kéo dài giấc ngủ, vẫn không sao nhắm mắt được. Vẫn đắp chăn, tôi vói tay kéo sợi day màn một tỵ để nhìn ra khu vườn buổi sáng, mùa thu.

 Ngoài kia, tất cả mờ mờ trong làn sương muối dày đặc. Khu vườn lớn trồng đầy hoa và cây ăn trái, mà bây giờ không có gì hiện rõ rệt. Thế nhưng tôi vẫn nhìn ra cảnh mờ mờ sương khói đó. Nhìn để cảm cái lạnh mờ mờ sương khói đó. Nhìn để cảm cái lạnh găng gắc. Nhìn để lãng mạn với cảnh tượng mơ hồ, huyền hoặc. Cũng ngoài kia, những tiếng động thường khi như chim kêu, lá cây xào xạc, không còn nghe thấy.

Có lẽ do tôi cựa mình làm tấm nệm Hồng Kông rung rinh, nên chị Quyên cũng dậy theo. Nhưng chị nhắm mắt, mà miệng thì nói chuyện:
- Lại nhớ đến thằng Khánh đó phải không?

Tôi hơi giật mình vì Quyên vừa hỏi câu đúng phóc những gì tôi đang nghĩ. Khánh chỉ về phép được có năm ngày mà đã hết bốn ngày cho tôi. Đêm qua là đêm cuối cùng chúng tôi gặp nhau trước khi chàng trở lại đơn vị ở vùng rừng núi Pleiku.
- Nhớ quá thì cuốn gói theo chàng đi....

Một lần nữa chị Quên nói đúng dự tính của tôi. Nhưng đêm qua ở party, Khánh ôm tôi thật sát trong bản Slow, đã nói một câu làm tôi thảng thốt:
- May ra, anh bị thong, được giải ngủ, tụi mình mới thành vợ chồng. Mà như thế có lẽ là điều em không mơ ước. Còn bây giờ ... khó quá ... Em...

Khánh bỗng ngưng ngang, không tiếp nữa. Chàng đưa tay vuốt tóc tôi sau lưng, ngả đầu sát mặt tôi hơn. Tôi nghe xót xa, cay đắng đè nặng tâm hồn. Nhưng phải dày dạng, cái dày dạn bắt buộc của gái thời chiến, để tỉnh táo nhoẻn miệng cười, và tiếp tục đưa bước theo cho hết bản nhạc Slow buồn ray rức.

Từ phút đó, chúng tôi im lặng giữa cái ồn ào như đám chợ của đám bạn bè. Có lẽ chúng nó cũng đang dạn dày giả vờ huyên náo để quên đi con ngáo ộp chiến tranh không biên cương đang rình rập. Cái chiến tranh có thể xảy ra ở nhà bếp, cầu xí, chợ búa, nhà thờ, ngoài ruộng, gò mã. Nghĩa là con người có thể chết ở ất cứ nơi nào không cần là chiến trường. Cũng từ phút ấy, Khánh đối với tôi như cái bóng, nó cũng mờ mờ như cảnh vật sáng nay. Vì chàng có đó, nhưng sẽ mất đi không biết phút nào, và tình yêu của tôi với Khánh trở thành những sợi tơ rất mong manh, lung linh trước gió, có thể đứt đi bất chợt, bất chợt như bản tin chiến sự mỗi đầu giờ của đài phát thanh.

Mà quái lạ! Biết thế mà tôi không làm sao ngừng suy nghĩ về chàng. Có lẽ tại Khánh, mà cũng có lẽ tại tôi. Có phải tôi với Khánh mới yêu nhau đâu. Từ năm tôi mới 16 tuổi. Thư từ hò hẹn nhập nhằng có hơi lâu cho đến khi tôi trở thành cô giáo, chànt trở thành sĩ quan. Lần nào về phép, Khánh cũng dành hầu hết thời giờ cho riêng tôi. Rồi mỗi lần như thế, tôi có hẹn lòng là hễ Khánh đòi bất cứ điều gì, tôi cũng sẽ không từ chối, kể cả việc làm chủ thân thể tôi.

Tôi nghĩ, không biết có đúng không, chủ tâm của Khánh, trong những lần về phép, là cũng muốn xin được cái hân hạnh "vĩ đại" đó. Thế nhưng ở Khánh có cái gì cao thượng, trượng phu một cách nghịch lý, làm cho chàng, đáng lý đã cầm đũa lên, gắp miếng thịt ngon cho vào mồm nhai ngấu nghiến, thì chàng đã ngừng lại nửa chừng, làm tôi nửa bực mình, nửa kính yêu Khánh hơn lên. Tôi bảo nghịch lý, bởi vì trong thời chiến, ai cũng sống vội yêu cuồng. Mà Khánh thì quân tử Tàu, mặc dù tôi đã gían tiếp mời chàng, bỏ ngỏ, để chàng thoải mái hưởng. Nhưng Khánh dừng lại. Dừng lại một cách tội nghiệp, dễ thong. Vì như Khánh đã từng nói:
- May ra anh bị thương, được giải ngủ, tụi mình mới thành vợ chồng.

Còn một số chữ nghĩa nữa Khánh không tiện nói ra như: "Nếu không bị thương, anh có thể chết. Em sẽ thành goá phụ." Tôi đọc được điều đó ở Khánh cách đây hai đêm, lúc cả hai đã vào khách sạn Kim Nguyên ở Chợ Lớn. Hình như cả hai chúng tôi đã chuẩn bị. Nên Khánh ngừng Vespa trước khách sạ, gửi xe, cầm tay tôi tiến lên những bực cấp sáng choang đèn màu.

Khánh bảo với người quản lý:
- Cho tôi một phòng.
Người quản lý Tàu hỏi:
- Ông chủ muốn nghĩ bao lâu?
Khánh nhìn tôi một vài giây rồi trả lời:
- Thì , vài ba tiếng...
Rồi chàng lại nhìn tôi. Dù lúc đó tôi cũng đã sẵn sàng, nhưng ánh mắt của Khánh làm tôi thẹn. Vì chàng nhìn tôi như thầm hỏi:
- Vài ba tiếng, có đủ không em?

Chànt bóp tay tôi cho tôi yên tâm một phần. Phần khác cũng để cho chàng tự tin hơn trong lần bạo gan đầu tiên.

Người tôi nóng rang như lên cơn sốt. Tôi cảm thấy như mình sắp nhúng tay vào một tội lỗi. Một tội lỗi tày trời. Tôi thẹn với chính mình cũng có, với đôi mắt của viên quản lý, nhất là với những cặp tình nhân đứng nối đuôi sau lưng tôi, chờ tới phiên lấy phòng.

Đã đành đôi nào vào đó lấy phòng là cũng để giải quyết sinh lý, nhưng sao tôi nhột nhạt khắp người, nhất là khi Khánh nói lớn: "Thì, vài ba tiếng..."

Khánh nói lộ liễu quá. Tôi chưa biết mỗi lần làm tình phải tốn bao lâu. Nhưng nghe vài ba tiếng nó như tố cáo cho mọi người biết là chúng tôi dâm đãng lắm không bằng.

Khánh trả tiền, cầm chìa khoái, cầm tay tôi dắt đi một cách không thành thạo. Chàng lung túng, líu quíu bước đi một cách vụng về, bất bình thường, làm tôi suýt đá hai chân vào nhau mà ngã chúi tới đằng trước. Tôi có cảm giác, ngoàex  doc truyen sex lam di viên quản lý, hai ba cặp trai gái đằng sau lưng tôi cũng đang chú mục nhìn xoi mói vào tôi với Khánh. Tôi có cảm tưởng như chúng tôi là hai kẻ trộm đang bị gải đi trên đường phố cho dân chúng xem.

Nếu không yêu Khánh, và không tò mò muốn được hưởng thú xác thịt với Khánh, có thể tôi đã buông tay Khánh mà tất tả chạy ngay ra đường gọi taxi trốn mất. Có mười mấy bậc thang mà tôi bước không muốn nổi. Sao nó cao đến thế? Sao bước chân tôi nặng nề đến thế? Lúc khuất nơi khúc quẹo ở cầu thang, tức là lấp hẳn mình khỏi tầm mắt của mọi người đang đứng dưới kia, tôi ngắt mạnh tay Khánh một cái:
- Em ngượng chin cả người anh Khánh ơi! Xấu hổ quá!

Tội nghiệp, dù chính chàng cũng chẳng hơn gì tôi, Khánh cũng quay lại ôm tôi khắn khít, vỗ về.

Phòng 216. Khánh cho chìa khoá vào mở cửa. Hơi lạnh và mùi căn phòng toả ra gay cho tôi một cảm giác là lạ. Khánh đẩy nhẹ lưng tôi vào hẳn bên trong, rồi khoá chặt cửa. Cả Khánh lẫn tôi thật tình không biết làm gì sau đó. Chàng diễn xuất ra cái điều mình rảnh rõ, mà trông chàng lại vụng về, lấn can thế nào. Trong như anh kép hát trẻ lần đầu tiên dược giao cho vai chính để diễn xuất. Khánh ngồi xuống, kéo tôi ngồi theo cạnh chàng. Năm ngón tay chàng đan vào tay tôi, bóp mạnh:
- Em có thể tự hiên hơn để giúp anh không?
Tôi yên lặng để tội nghiệp Khánh đang xin tôi giúp chàng bớt mang mặc cảm tội lỗi.
- Em nói một câu gì cho anh yên ổn tâm hồn!

Tôi vẫn im lặng, nhưng quay qua kéo mặt Khánh xuống, tặng chàng một nụ hôn say nồng chưa bao giờ có từ ngày yêu nhau. Môi Khánh vừa gắn vào, dù chàng không vật, tôi đã tự động ngã ngửa ra trên nệm giường, để ôm Khánh quyện hôn. Có lẽ động tác đó của tôi làm chàng yên lòng vì có tôi cộng tác.

Không phải đây là nụ hôn đầu tiên. Mà đây là cái hôn có người Khánh đè lên ngực tôi, có tôi nằm dưới, tay quàng qua tóc chàng. Đèn trong phòng sáng, nên tôi nhìn rõ Khánh, rất gần, rất thân thương, rất trần tục .... Mọi khi, chúng tôi chỉ dám hôn nhay trong bóng tối của rạp xi nê, bóng tối ngoài xa lộ, bóng tối dưới một gốc đa.... Tôi nghe hơi thở Khánh dồn dập khác thường. Hai tay chàng vòng dưới lưng tôi, chặt cứng, tham lam, cuồng nhiệt. Chàng rút môi ra nhìn tôi như hỏi, như đòi cái gí.

Việc còn lại có lẽ chính chàng phải xuống tay tức khắc, không ngần ngại và đàn ông. Chàng phải lịch lãm, hào hoa mà cổi áo cho tôi chẳng hạn. Vậy mà Khánh không làm hoặc không dám làm. Ngực tôi, đôi vú cương cứng. Nó căng lên như hai quả bóng được bơm. Tôi muốn tay chàng sờ nhẹ vào đó, môi chàng ngậm nhẹ vào đó, để làm dịu nỗi đau thèm thuồng khát khao của tôi đã mộng mơ bao nhieu trăm đêm, một mình, với giường chiếu cô đơn. Tôi không lang chain, không Ngoại tình, để tất cả dành cho Khánh đêm nay. Sự chung tình, tự nhiên tôi không cần học ở ai, không sách vở. Bản thế đứa con gái ở tôi, phát triển như ngoài kia nụ hoa hé nở, chỉ khác là tấm lòng tôi cho Khánh nặng tình đến độ, tôi nghĩ, nếu không có Khánh trên đời tôi chẳng cón biết yêu ai.

Khánh vẫn nhìn tôi, không phải chỉ để ngắm mà cả để nghĩ, không phải cho àng, mà cho tôi:
"Lấy chồng thời chiến chinh, mấy người quay trở lại!"

Cái tương lai đen như mực Tàu của tôi ẩn hiện đâu đó trên tóc, trên trán, trên môi tôi, làm lòng Khánh chùng xuống. Chàng đưa má cho tôi hôn. Rồi chàng dùng mũi, chớ không phải môi, hít hết mùi thơm trinh nguyên trên da thịt nơi khuôn mặt tôi.

Tôi bỗng linh cảm như Khánh muốn thoát chạy, không muốn bước thêm một vài nấc "cầu thang" nữa. Chàng vì viễn ảnh đen tối đó mà thoát chạy, trong khi tôi vì viễn ảnh đen tối đó mà muốn xông tới, dấn thân, tận hiến. Cả hai đều có lý. Vì Khánh ơi, em không cho anh ngay bây giờ, ngày mai không còn anh, em biết cho ai? Nghĩ thế, một tay tôi cởi hàng nút áo dài ở ngực ra, đẩy Khánh lên một chút, tôi kéo vạt áo sang một bên, để bộ ngực căng tròn sau làn xú chiêng mời Khánh.

Khánh tròn xoe đôi mắt, không phải nhìn ngực tôi. Và Khánh hiểu, không phải là tôi đĩ thoả, mà cũng vì quá yêu chàng, tôi đã làm thế. Khánh cũng hiểu có cái gì đó vô hình, thúc bách tôi làm thế, như lửa cháy đến hàng rào rồi, phải chạy thôi. Chàng nhìn tôi như thân phận tội tình của đứa con gái thời loạn. Rồi Khánh sà xuống, lại dùng mũi chàng hôn da diết khắp mặt tôi, thay vì chú ý đến hai hoả diệm sơn đang chờ môi chàng.

Bực quá và cũng thương quá, một lần nữa tôi táo bạo, nhổm lưng lên luồn tay ra sau, cởi khuy áo xú chiêng, rồi kéo nó xuống, phơi trần đôi vú hồng đào mơn mởn. Hiểu Khánh thiếu can đảm, nên tôi kéo mặt càhng xuống, bắt chàng phải nhìn đôi vú, hôn nó, cắn nó, bú nó. Khánh càng chết lặng hơn khi thấy tôi liều lĩnh như một con thiêu thân đang bay vào lửa.

Tôi nhắm mắt khẩn khoản nói với Khánh:
- Hôn ngực em đi!
Chàng có hôn, nhưng không hôn với lòng dâm dục, yêu thương mà hôn vì cả nể, sợ tôi buồn.
- Bú nó đi anh!
Môi Khánh ngậm vào. Chàng nút nhẹ, nhẹ như mơ, trong khi tôi mong chờ chàng phải dữ dội, cuồng điên. Tôi nói lớn:
- Mạnh hơn một chút nữa được không anh.

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

truyen lam di nung lon bắc tống diệt vọng

Nhà Tống mùa xuân năm 1100 sau công nguyên, tại chánh điện Kiến An, Hoàng cung phủ Khai Phong đang tiến hành lễ đăng cơ lên ngôi Hoàng Đế cho Đoan Vuơng Triệu Cát (tức Tống Huy Tông sau này) em trai của Tống Triết Tông Triệu Hú. Lúc bấy giờ Triệu Cát vừa tròn 18 tuổi theo di chiếu của anh trai lên kế thừa Đại Thống. Mặc dù Triệu Hú đã có con trai nhưng nhà Tống có lệ từ thời Thái Tổ Hoàng Đế Triệu Khuông Dẫn rằng truyền ngôi thì truyền cho Hoàng Thân đã truởng thành chứ ko nhất thiết phải truyền tử để tránh nạn hoạn quan ngoại thích soán quyền bởi vậy ngai vàng mới đuợc truyền cho Triệu Cát.

Tại giữa gian chính điện rộng lớn các quan lại đang xì xầm nhỏ to, có vẻ như đây là thời khắc chuyển giao quan trọng nên không ai có thể hoàn toàn yên tâm hay bàng quang đuợc, mọi nguời đều trao đôi với nhau một cách thận trọng. Một minh quân mới xuất hiện sẽ là một thời kì mới huy hoàng cho đất nuớc. Nhưng nếu đó là hôn quân thì tai họa không sao có thể kể xiết... Một giọng hoạn quan eo éo nổi lên dõng dạc cắt ngang bầu không khí ồn ả:
- Hoàng Thượng giá lâ.. mm.. m. mm.
Cùng lúc lễ nhạc nổi lên một cách hoành tráng, thanh âm lúc thăng lúc trầm, khí thế trong buổi lễ đăng cơ vô cùng long trọng. Văn võ bá quan mặc triều phục mới tay cầm hốt ngọc, tùy theo phẩm trật mà quan phục có màu sắc khác nhau. Những quan lại nhất phẩm hay tam công cửu khanh thì đều có triều phục màu tím. Văn thì giữa ngực áo có thêu viền tròn bên trong là hạc đỏ, võ thì viền vuông bên trong là hổ vằn đội mũ cánh cung nạm ngọc chính giữa xếp thành hàng lối duới thềm rồng khí thế đằng đằng oai phong lẫm lẫm. Hai bên trái phải phía sau những cột gỗ khảm vàng khắc rồng khắc phuợng trong điện là những nhạc công với những nhạc cụ làm bằng gỗ quí, sáo trúc hay đàn cầm đều có hoa văn tinh sảo dây đàn trong suốt và mỏng như tơ, trang phục của họ đều sặc sỡ vui mắt. Trên vòm điện là vô số đèn hoa màu đỏ làm cho cả gian chính điện như bừng lên, vòm điện rộng lớn nguớc lên mà cảm giác như đang bay bổng giữa chốn thần tiên. Tại phía xa nơi các góc là những cung nữ sắc đẹp như tiên đứng đợi việc, các nàng đều còn rất trẻ và duờng như đuợc chọn lựa kĩ nên tuổi tác đều có vẻ như nhau, dáng vẻ thuớt tha da trắng như tuyết và mịn như lụa. Còn các thị vệ hoàng cung thì nghiêm trang đứng ngoài điện xếp hàng đều tăm tắp ai cũng ở tư thế sẵn sàng nhằm bảo vệ cho lễ đăng cơ và hộ giá khi cần thiết.

Triệu Cấu buớc vào điện, theo sau là hai cung nữ cầm nghi truợng cho thiên tử phía sau nữa là các hoạn quan. Long bào của Triệu Cấu đuợc may thêu vô cùng tinh xảo bằng những thứ lụa quí tiến cống từ Tây Vực hay một thứ lụa Tứ Xuyên lừng danh nào đó. Từng đuờng kim nét chỉ đều cho thấy có biết bao nguời dồn tâm sức tốn bao công phu mới dệt và thêu thành. Những con rồng nổi trên ngực áo hay những con rồng đuợc thêu chìm quanh thân và tay áo đều toát lên một vẻ quyền uy cao quí đúng là khí thế của một bậc Đế Vuơng. Long miện của Hoàng Đế nhà Tống không giống với các Hoàng Đế nhà Tần nhà Hán hay nhà Đuờng truớc đó. Nó không có giải ngọc che phía truớc mà đuợc giát bằng vàng mỏng phía sau thì đan vàng thành luới nhỏ nhìn như màn suơng mờ kết hợp với lụa để lót đầu hình dáng thì bao quanh đầu và đằng sau có hơi cao lên để vừa với búi tóc. Phía truớc đuợc khảm kĩ luỡng với viên Long Châu định quốc ở trên cùng. Phía duới chân Hoàng Đế là đôi ủng bằng gấm màu vàng thiết kế nhẹ nhàng mùa đông cảm thấy ấm áp mùa hè thì cảm thấy mát mẻ làm mỗi buớc đi của Hoàng Đế đều nhẹ như thần tiên ko chút phàm tục. Mọi thứ đều xa hoa lộng lẫy cùng cực.

Sau khi Triệu Cát ngồi lên ngai vàng văn võ bá quan đồng loạt quì xuống tung hô vạn tuế. Muôn nguời như một tiếng hô như chuông đồng. Triệu Cát đưa ra với ý miễn lễ. Một hoạn quan hô :"Miễn lễ... ". Bá quan lại đồng loạt tạ ơn. Đồng Thái Hậu (chị dâu của Triệu Cát) tiến vào trao ngọc tỉ và bảo kiếm trấn quốc cho Triệu Cát, trên nét mặt nàng có nét gì đó ưu buồn tiều tụy nhưng hết sức nghiêm trang lên tiếng dõng dạc :
- Nhà Tống ta từ khi Thái Tổ Hoàng Đế khai nghiệp đến nay cũng đã đuợc 140 năm trải qua 7 triều vua đất nuớc thái bình thịnh trị bốn bể nhân dân no ấm không lo nạn binh đao. Nay tiên đế không may lâm trọng bệnh mà băng hà ủy thác giang sơn lại cho Đoan Vuơng. Vậy ta mong ngài hãy vi liệt vị tổ tiên mà gắng sức xây dựng bảo vệ và gìn giữ giang sơn này bền vững như sông Hoàng Hà như núi Thái Sơn.
Nói đoạn trao Ngọc tỉ và bảo kiếm, lặng lẹ rút xuống ngồi phía duới bên trái Triệu Cát cùng nghe lời chúc tụng từ văn võ bá quan.

Triệu Cát đã trở thành Hoàng Đế thứ 8 của nhà Tống như vậy đó. Không nói một lời không ai biết hắn nghĩ cái gì cả. Ngoài ánh mắt kì dị nhìn Đồng Thái Hậu.


*
*   *
Trở về tẩm cung của mình Thái Hậu Đồng Tố Tố hết sức mệt mỏi vì phiền não. Nguời chồng Triệu Hú của mình mới 23 tuổi thì đã băng hà, chàng suốt ngày lo giải quyết chính sự lo lắng vì sự đấu tranh bè phái trong triều đình nên chẳng có thời gian quan tâm đến Hậu Cung của mình nay nguời đã không còn nữa cả quãng đời còn lại nàng sẽ sống như thế nào đây?. Do nàng chưa kịp có con với Triệu Hú nên đã nhận một đứa con trai của Triệu Hú với một cung nhân đã bệnh mất làm con nuôi. Hòng mong mẹ nhờ con sẽ đuợc hiển quí. Nào ngờ Triệu Hú lại truyền ngôi cho đứa em cùng mẹ là Triệu Cát nên giờ đây nỗi buồn vì vong phu và nỗi buồn vì tuơng lai đã mất khiến cho sự phiền não trong lòng nàng ko sao giải quyết đuợc. Mới 18 tuổi đã trở thành Thái hậu quả là số phận đã quá trớ trêu với nàng. Đang miên man trong suy nghĩ thì một cung nữ chạy vào báo với nàng :
- Bẩm Thái Hậu, Hoàng Thuợng giá lâm !
Nàng tay mới vịn vào bàn chưa kịp đứng dậy thì đã thấy Triệu Cát xộc vào đuổi tất cả cung nữ thái giám ra ngoài. Miệng nói với vẻ hằn học :
- Thái Hậu không khỏe sao?
- Ta hơi mệt - Nàng trả lời với giọng hơi pha chút sợ hãi ánh mắt ko dám nhìn Triệu Cát.
- Giờ trẫm đã là Hoàng Đế, trẫm cũng ko ngại nói thẳng với Thái Hậu. Trẫm có gì không tốt mà sao Thái Hậu lại một mực ngăn cản trẫm truớc tiên đế ko cho trẫm kế thừa đại thống? Phải chăng Thái Hậu vì lòng riêng muốn con nuôi của mình lên ngôi? Như vậy chẳng phải quá lắm sao? Điệt nhi của trẫm mới 6 tuổi nó làm Hoàng Đế hay Thái Hậu làm Hoàng Đế đây? Họ Triệu ta truyền ngôi cho Vuơng gia đã truởng thành chứ ko truyền cho kẻ còn đang bám hơi mẹ.
Đồng Tố Tố biết thể nào cũng có ngày hắn tìm đế nàng nên nàng đã có chuẩn bị thu hết can đảm để nói với hắn :
- Hoàng Thuợng đã thẳng thắn như vậy ta không nói thật lòng thì quả thật là có tội khi quân. Ta quả thật có ngăn cản Tiên đế truyền ngôi cho ngài. Nhưng ko phải vì Phi nhi của ta. Mà là vì Đại Tống. Ta..
- Hừ vì Đại Tống, Thái Hậu quả thật có suy nghĩ lớn lao đó sao? Phụ nữ sao xen vào Quốc Gia đại sự được? - Triệu Cát ngắt lời nàng.
- Hoàng thuợng để ta nói hết đã. Đúng là ta vì Đại Tống mà khuyên ngăn tiên đế. Cho dù Phi nhi ko làm Đế thì cũng không thể để ngài được.
- Thái Hậu... - Triệu Cát trợn mắt chưa kịp nói tiếp thì nàng lại lên tiếng :
- Xin ngài để ta nói hết đã nào. Vì sao ta lại nói ngài như vậy ? Dù ngài đã truởng thành nhưng ngài suốt ngày ham mê những trò vui đá bóng đá cầu chọi dế không tu luyện bản thân, chuyện quan truờng ngài vốn đâu có biết. Ta dám chắc các Đại Thần tiên triều ngài còn ko biết hết một ai vậy sao có thể đảm đang chính sự đuợc? làm sao mà dùng nguời phân biệt tốt xấu đây. Đành rằng Phi nhi của ta cũng ham chơi vì nó còn nhỏ nhưng nó không ham nữ sắc như ngài và sẽ không tiêu tốn quốc khố vào những việc nào khác ngoài ăn mặc hàng ngày. Vậy chẳng phải một đứa con nít còn tốt hơn ngài hay sao? Ngài nói chỉ truyền ngôi cho Hoàng Thân truởng thành nhưng thực tế thì tiên đế từ khi 8 tuổi cũng đã đuợc truyền ngôi rồi và Cao Thái hoàng thái hậu chẳng phải cũng đã buông rèm nhiếp chính đó sao? Tuy mọi việc đã rồi nhưng ngài cứ bắt ép ta nói thì ta cũng xin nói như vậy. Biết mình đã phạm tội khi quân. Xin ngài ban cho cái chết !
Không những Triệu Cát không giận mà đổi ngay nét mặt nói với vẻ châm biếm :
- Ha ha Thái Hậu quả là Thái Hậu. Luôn luôn sắc sảo thông minh hèn chi điều gì Tiên Đế cũng bàn bạc với Thái Hậu. Chuyện chính sự trẫm không cần giải thích với Thái Hậu vì đó là quốc quân trọng sự. Có thể trẫm chưa có cái uy của một vị Hoàng Đế nhưng ko phải ai đẻ ra cũng biết làm Hoàng Đế ngay. Còn Phi nhi mà so sánh với trẫm như kiểu của Thái Hậu e rằng một đứa trẻ ngoài hoàng tộc làm vua có khi còn tốt hơn cả Trẫm và Phi nhi vì hàng ngày đứa trẻ đó có khi chả cần mặc, ăn bữa có bữa không nhiều lúc còn biết tự làm mọi việc đỡ tốn nguời hầu hạ. Thái Hậu thấy đó. Trẫm ham chơi ngoài dân gian, có khi lại biết đuợc nỗi niềm của dân gian. Có lợi hơn những vị vua không ham chơi nhiều. Còn chuyện ban chết thì trẫm không dám. Hoàng huynh vừa băng hà mà trẫm lại xuống tay với Thái Hậu thì thiên hạ sẽ nghĩ ta thế nào? Thái Hậu nếu ko có lý do nào khác thì nói với trẫm một lời xin lỗi là đuợc rồi.
Nàng ngẩng mặt lên nhìn hắn ánh mắt đã không còn sợ sệt :
- Miệng luỡi ta không bằng ngài nhưng không có vị vua ham chơi nào giữ được quốc gia cả. Đại Tống ta phía Bắc giáp với Liêu phía Tây giáp với Hạ. Hai quốc gia lang sói đó luôn chầu chực để cướp đất đai đe dọa biên cuơng. Nếu ta ở giữa mà lại có một vị vua ham chơi tuy biết chuyện trong dân gian mà không giúp dân gian thì khác nào cái họa vong quốc ?
- Thái Hậu lại nói đi đâu rồi? Việc đó đã xảy ra đâu? Trẫm ko thích nói chính sự với Thái Hậu. Thôi không nói với Thái Hậu nữa. Hôm nay trẫm chỉ đến để biết tại sao Thái Hậu phản đối trẫm giờ biết đựoc trong lòng ko khỏi buồn cuời với cách so sánh mới mẻ của Thái Hậu. Giờ ý kiến của Thái Hậu e rằng không còn ai nghe nữa. Bởi vậy có lẽ đây là lần cuối cùng có nguời muốn biết ý kiến của Thái Hậu đó. Ha ha ha ha.


*
*   *
Đúng là Triệu Cát ham chơi và không biết gì về chính sự cho nên đã giao hết chính sự cho mẹ của mình là Huớng Thái Hoàng Thái Hậu trông coi triều chính. Cách làm của ông vua này thật là nguợc với lời nói. Vừa mới nói là phụ nữ biết gì về quốc gia đại sự với Đồng Tố Tố nay đa trao quyền cho mẹ của mình rồi. Huớng Thái Hậu là nguời thủ cựu nên luôn chống đối những cải cách cho nên những ai theo đường lối của Vuơng An Thạch (một nhà cải cách có tiếng thời nhà Tống) truớc kia thì đều bị đi đày và cách chức. Mọi đuờng lối đều nguợc với tiền triều bởi vậy chính trị chia bè kết phái. Triều đình bắt đầu rối ren. Thế nuớc đi xuống.
*
*   *
Triệu Cát từ khi lên ngôi muốn gì đuợc nấy chính sự thì không phải bận tâm dần dần đã ham chơi lại càng ham chơi vì cần thú vui mới và những cảm giác mới nhiều hơn. Nhưng cái gì cũng mau chán bởi vậy một hôm buồn chán quá hắn đi dạo thơ thẩn trong hoàng cung ngắm mây nhìn cây nhìn lá. Thơ thẩn nhớ lại những trò chơi mà hắn đã chơi nhưng quan quẩn cũng chỉ mấy trò nhàm chán và cũng nhạt nhẽo với hắn rồi. Bỗng hắn nhớ đến lời một tên lưu manh mà hắn quen biết ở ngoài là Cao Cầu, do hắn chơi đá cầu giỏi mà có cái tên đó. Hắn rất thích tính cách của tên lưu manh đó vì Cao Cầu làm hắn vui. Chỉ vậy thôi. Thế mà Cao Cầu đuợc phong Thái Úy hơn bao nhiêu nguời phấn đấu cả đời và có công lao đóng góp cho quốc gia. Lới nói của Cao cầu lúc đó là :
-" Vuơng gia à, thú vui trong thiên hạ thì nhiều lắm nhưng vui mãi rồi thì cũng thành hết vui, chỉ có cái gì mang lại hồi hộp thì niềm vui sẽ lâu hơn hoặc những cái gì mà không ai dám làm hoặc biết ko thể làm đuợc mà vẫn cố làm thì khi làm đuợc sẽ vui hơn nhiều".
Triệu Cát ngẫm nghĩ :
-"Từ khi là Đoan Vuơng ta cũng đã muốn gì đuợc nấy rồi, nay ta là Hoàng Đế có gì mà ko dám làm ? Tên Cao Cầu này tuy nói đúng nhưng mà không đúng với Hoàng Đế ta đây".
Nghĩ đoạn cảm thấy buồn nên cầm theo bình ruợu to quên luôn cả tư cách Hoàng Đế tu ừng ực một mình đi vào Hoa viên rộng lớn mênh mông. Đến một cái đình hóng mát có mái che rộng lớn thì hắn dừng lại cầm lấy cây bút và nghiên mực mài sẵn ở đó vừa tu ruợu vừa vẽ tranh. Triệu Cát vốn rất thích thiên nhiên bởi vậy hắn thuờng hay vẽ cây cỏ và hoa cũng như đá dần dà cũng trở thành một họa sĩ giỏi. Giờ đây hắn nửa say nửa tình nhưng cũng vẽ đuợc một bức tranh hoàn chỉnh. Đầy những kì hoa dị thảo và đá quí. Lòng cảm thấy vui lắm. Giờ là mùa Hạ khí trời oi bức lại thêm chuyện uống ruợu nữa nên niềm vui nho nhỏ khi hoàn thành bức tranh đẹp đã lập tức biến mất hẳn. Hắn vẫn ngồi uống tiếp và cởi bỏ long bào khoác bên ngoài ra. Một cơn gió nhẹ ùa đến làm hắn cảm thấy mát ruợi, dễ chịu lắm. Hắn liền miên man nhớ về mấy năm truớc cũng tại đây khi đến thăm Hoàng huynh Triệu Hú của mình. Lúc đó hắn cũng ao uớc rằng mình có một khu hoa viên rộng lớn đi cả ngày không hết như thế này. Khi còn nhỏ ở trong Hoàng Cung thì chả bao giờ chạy ra đây. Đến khi lớn rồi phải dọn ra Đoan phủ ở thì mới thấy thích nơi này. Khi đó hắn với Triệu Hú đi dạo quanh quẩn nơi đây nói đủ chuyện trên đời. Triệu Hú lúc đó ngạc nhiên vì hắn lắm bởi hắn loài hoa loài cỏ loại đá quí nào cũng biết cũng nói đuợc xuất xứ nên bèn cất tiếng hỏi :
- Trẫm thật không ngờ hoàng đệ lại hiểu biết nhiều như vậy. Trẫm thật là ko quan tâm đến hiền đệ truớc nay. Thật xấu hổ. Không hiểu những mặt khác thì hoàng đệ sao?
- Hay để Thần đệ vẽ một bức tranh tặng Hoàng thượng nhé?- Triệu Cát nhe răng cuời. Lúc đó hắn mới 14 tuổi nhưng cũng phổng phao lắm.
- Hay lắm chúng ta cùng tới đằng kia. Ngôi đình đó lúc nào cũng có sẵn giấy và nghiên mực. Trẫm quả thực muốn xem tài năng của đệ như thế nào đó.
Nói rồi cả hai cùng cuời hăm hở buớc đến ngôi đình. Triệu Cát say mê vẽ còn Triệu Hú thì đứng bên cạnh nhìn từng nét bút. Thấy phong thái hoàng đệ của mình hơn nguời lắm. Khi vẽ xong Triệu Cát hai tay dâng tranh. Còn Triệu Hú thì gật gù nói :
- Khi bằng tuổi đệ Trẫm sao vẽ đuợc thế này?
- Hoàng Thuợng quá khen đệ rồi. Mà cho dù như vậy thật thì Hoàng Thuợng cũng là một minh quân trị quốc cơ mà điều đó không ai sánh bằng.
Triệu Hú bật cuời thật sảng khoái :- Ha ha cái mồm của nhà nguơi thì khắp thiên hạ không ai nói lý lại được đâu. Hoàng Đệ có nhiều điểm mạnh như vậy sau này nhất định sẽ giúp đựoc Trẫm trị quốc bình thiên hạ. Có đúng không?- Thú thật thần đệ hết tài rồi. Có chăng là giỏi đá cầu đá bóng chọi dế thôi. - Triệu Cát nói giọng lý nhí.- Đệ mới 14 tuổi vẫn là trẻ con. Trẫm thật không tin sao nổi sau này đệ không có mặt mạnh thêm. Cứ cố gắng rèn luyện bản thân là đuợc, đệ còn tính tốt nữa là thật thà nói thật điều đó đối với Trẫm rất đáng quí. Trong hoàng tộc họ Triệu ta bây giờ thật là ít nguời nhanh nhẹn như đệ. Trẫm mới đuợc chấp chính, chính sự còn nhiều rối ren. Nếu không cải cách e răng khó giữ bền giang sơn. E rằng ngày sau sẽ không gặp đệ đuợc nhiều như hôm nay. Thôi đệ hãy trở về phủ Trẫm phải về cung giải quyết tấu sớ khi nào Trẫm rảnh sẽ gọi đệ vào cung chơi...
Cuộc gặp gỡ đó hắn vô tình để lại ấn tuợng tốt với nguời anh của mình. Một nguời anh từ khi 8 tuổi đã đựoc bà nội (Cao Thái Hoàng Thái Hậu) tách ra dạy dỗ riêng. Vì lúc đó Triệu Hú đã là Hoàng Đế. Tình cảm anh em vốn không nhiều bởi vậy Triệu Hú luôn có một cách đối xử nào đó đặc biệt hơn đối với Triệu Cát. Và chính Triệu Cát cũng không ngờ đuợc rằng. Bốn năm sau nguời anh đó đột ngột qua đời và càng ko ngờ nguời đuợc chỉ định nguời kế vị là hắn.
Sau khi từ biệt Triệu Hú trên đuờng buớc ra khỏi Ngự hoa viên hắn nhìn thấy xa xa một toán cung nữ. Đi chính giữa là một thiếu nữ cũng độ tuổi của hắn, xinh đẹp tuyệt trần, nét mặt có phảng phất hơi huớng của con gái Phù Tang, đôi mắt to như biết nói dáng điệu thuớt tha da trắng môi đỏ và tóc đuợc búi rất đẹp mắt. Hắn nhìn nguời con gái đó không chớp mắt nhưng toán nguời đó lập tức đi nhanh qua hắn và biến mất sau những dạng hoa. Hắn muốn đuổi theo nhưng chân không buớc nổi. Đến khi sực tỉnh lại thì chợt nhớ phải vấn an Huớng Thái Hậu. Nhưng trong lòng đã có cảm giác khó tả đối với nguời con gái lúc nãy. Hắn tự nhủ phải tìm bằng đựoc cô ta. Để làm gì thì chưa biết nhưng cứ tìm cái đã. Nghĩ đoạn hắn bèn rảo buớc.

Vừa mới buớc vào tẩm cung của Thái Hậu thì Triệu Cát đã thấy bà vời vẻ mẹ rất dận giữ. Hắn định thi lễ thì Huớng Thái Hậu đã đưa tay ra với ý miễn lễ và nói :
- Hoàng huynh của con chuẩn bị lập Hậu con biết chưa?
- Thưa Mẫu hậu, Con vừa gặp hoàng huynh nhưng không thấy nói gì ? Sự việc ra sao mà Mẫu hậu lại có vẻ không vui như vậy?
- Giờ nó chấp chính rồi thì đâu coi Mẫu Hậu này vào đâu nữa ? - Vẻ mặt bà thực sự tức giận nhưng lại cũng có vẻ gì đó tủi thân.
Triệu Cát cũng ko tỏ ra sốt ruột lắm truyen lam di nung lon nhưng vẫn cố hỏi. Có lẽ vì tò mò :
- Mẫu hậu à, nguời nói đi, sự việc là thế nào?
- Hoàng huynh của con muốn lập một cô gái Phù Tang làm Hoàng Hậu. Mẫu Hậu đã nói với Hoàng Thuợng nhiều lần nhưng nhất định Hoàng Thuợng không nghe.
Triệu Cát giật mình nghĩ về cô gái mình vừa mới gặp tại ngữ hoa viên. Chắc là nàng rồi. Hắn nghĩ vậy. Lòng hắn cảm thấy hơi se lại và có một nỗi buồn gì đó khó tả. Cứ như bị mất gì vậy. Mọi hi vọng tiêu tan. Rồi nhiều suy nghĩ đổ dồn về. Mâu thuẫn lắm. Tuy nhiên hắn vẫn tỏ ra nói chuyện bình thuờng.
- Cô ta là nguời Phù Tang à?
- Cô ta một nửa là Hán một nửa là Phù Tang. Là con gái của Trấn Đông đại tuớng quân Đồng Thiên. Nhưng mẹ cô ta là nguời Phù Tang.
- Vậy thì sao thưa Mẫu Hậu? - Hắn thực sự ngơ ngác không hiểu gì.
- Cát Nhi à, con hồ đồ hay sao. Như vậy thì nếu cô ta sinh con, đứa con đó sẽ là Thái Tử. Giòng máu Hoàng Gia sẽ không đuợc thuần khiết nữa. Khác nào giang sơn Đại Tống cũng có phần của nguời Phù Tang.
- À à, thế... vậy cô ta tên là gì thưa Mẫu Hậu? - Hắn cảm thấy ngu ngốc khi hỏi câu này nhưng mà ko hiểu sao nếu hắn không hỏi thì sẽ không chịu đựoc.
- Đồng Tố Tố..
..
..
Thì ra Thái Hậu Đồng Tố Tố bây giờ là tình yêu đầu tiên của Triệu Cát. Triệu Cát sau hôm đó về cũng nhớ nhung nhưng rồi lâu không gặp và với bản tính ham chơi hắn lại quên đi. Giờ đây hắn cũng chưa lập Hoàng Hậu mặc dù mẫu hậu đã bắt đầu giục ghê gớm lắm. Hắn thích có một Hoàng Hậu giống như Đồng Tố Tố mặc dù nàng luôn tỏ ra chống đối hắn. Mẫu hậu cũng chả ưa nàng và bản thân hắn đối với nàng cũng thật mâu thuẫn. Khi thì muốn dìm nàng xuống bùn đen vì đã chống đối hắn, khi thì lại muốn đuợc nàng yêu thuơng vì nàng là nguời đầu tiên làm trái tim hắn rung động.
Tốt nhất là quên nàng đi vì nàng là chị dâu của hắn. Có lẽ tất cả những yếu tố trên gộp lại đã tạo ra một sức hấp dẫn ghê gớm từ Đồng Tố Tố đối với Triệu Cát. Hắn lại như bừng tỉnh lại uống một ngụm ruợu nữa. Có lẽ bình ruợu sắp hết rồi. Hắn cảm thấy ngồi ôn lại kỉ niệm và phân tích cũng có cái thú vị riêng. Cái ngai vàng này chắc nhiều nguời dòm ngó lắm. Nhưng mà cứ thử làm vua đi. Chưa chắc đã vui đâu. Hắn bật cuời với ý nghĩ ko đâu vào đâu đó rồi luớt thuớt đứng dậy đi về khóm hoa năm xưa nơi đã gặp Đồng Tố Tố lần đầu tiên.
Nơi này vẫn như cách đây 4 năm. Nhưng đối với hắn mọi thứ như hoàn toàn khác lạ. Không hiểu vì sao nữa. Nhưng có lẽ bởi vì truớc kia nơi đây ko phải là của hắn. Cái gì cũng mới mẻ và cần tìm hiểu. Nay nơi này như trong lòng bàn tay của hắn rồi làm sao có được cảm giác như xưa nữa. Trời đã hết nắng nhưng vẫn còn sáng rõ, Triệu Cát tu nốt ngụm ruợu cuối cùng thơ thẩn nhớ lại hình ảnh lần đầu tiên hắn gặp Đồng Tố Tố. Hình ảnh bóng nàng đi xa dần. Hắn dụi mắt. Không phải là mơ màng gì cả. Đồng Tố Tố đang ở đây nhưng nàng không biết sự có mặt của Triệu Cát. Nàng đang thơ thẩn đi trong hoa viên. Và bộ trang phục nàng mặc vẫn như năm xưa. Kiểu tóc cũng vậy. Không có gì khác biệt cả. Tuy nhiên dáng nguời nàng có chút cao hơn và đầy đặn hơn so với xưa kia. Nhưng như thế nàng càng đẹp hơn và lộng lẫy hơn. Trong cơn say lý trí của hắn vẫn còn. Hắn không thể làm gì bất kính với nàng đuợc mặc dù hắn rất muốn ôm nàng vào lòng để yêu thuơng. Triệu Cát cảm thấy khó chịu hơn bao giờ hết. Hóa ra Hoàng Đế cũng có việc không thể làm đuợc. Hắn nhìn nàng lén lút nhưng đầy ham muốn. Cuối cùng hắn cũng quay lưng toan bỏ đi thì giọng nói của Cao Cầu lại văng vẳng bên tai :
-" Vuơng gia à, thú vui trong thiên hạ thì nhiều lắm nhưng vui mãi rồi thì cũng thành hết vui, chỉ có cái gì mang lại hồi hộp thì niềm vui sẽ lâu hơn hoặc những cái gì mà không ai dám làm hoặc biết ko thể làm đuợc mà vẫn cố làm thì khi làm đuợc sẽ vui hơn nhiều".

Triệu Cát không nghĩ nhiều nữa vứt cái bình ruợu không trên tay xuống, tiếng động làm Đồng Tố Tố giật mình. Nàng giật mình quay lại rồi vẻ mặt lập tức chuyển sang sợ hãi. Chưa kịp làm gì thì đã bị cả nguời Triệu Cát lao vào ôm lấy rồi cả hai ngã dúi dụi xuống đất giữa một rừng hoa. Tố Tố chưa kịp nói câu nào đã bị cái luỡi của Triệu Cát quấn lấy rồi mút điên cuồng, vẻ sỡ hãi lô ra tột cùng trong ánh mắt của nàng. Nàng ú ớ liên hồi và ra sức chống cự. Triệu Cát nhanh chóng rút dải dây lưng ra quàng hai tay nàng sau một gốc cây rồi buộc hai cổ tay nàng lại với nhau. Triệu Cát ngừng hôn nàng, ngồi lên bụng nàng hai tay hắn đã thôi không phải chế ngự sự kháng cự của Tố Tố nữa nên thanh thản luồn vào trong áo ôm lấy hai bầu vú căng cứng của nàng và cảm nhận đuợc hai đầu vú bé xinh của nàng cọ vào giữa hai lòng bàn tay. Thật khoan khoái vô cùng. Tố Tố giận và nhục nhã đến tím mặt không thốt ra nổi một lời liên tục uỡn nguời để hất Triệu Cát ra nhưng nàng ko có đủ sức mạnh đó. Triệu Cát nhìn xuống mặt nàng, hai tay vẫn bóp đều nhẹ nhẹ hai bầu vú của nàng, thấy khuôn mặt của nàng đỏ hồng xinh đẹp muôn phần bèn lè nhè nói:
- Tú nhi nàng thích chứ? Nàng sẽ sinh cho trẫm một Hoàng Tử ha ha ha
Tố Tố nguợng quá nỗi nói không nên câu. Ngoảnh nhanh mặt sang một bên rồi nhắm mắt lại tránh cái nhìn đầy lửa dục của Triệu Cát. Thấy vậy Triệu Cát khoái lắm tự cởi hết quần áo ra làm Tố Tố thất kinh lên tiếng :
- Bệ hạ nếu không mặc quần áo vào và thả ta ra. Ta sẽ la lên.
- Cuối cùng cũng nói rồi hả, nàng cứ việc la. Ở đây rộng lớn thế này thị vệ của hoa viên mà nghe thấy được thì trẫm nhuờng ngôi cho Phi nhi của nàng ngay.
Tố Tố biết không thoát đuợc nhưng vẫn cố la thật to. Triệu Cát thấy vậy thích chí lắm đút ngay duơng vật vào miệng nàng rồi rút hai tay ra khỏi áo nàng nhấc đầu nàng lên khiến nàng ngậm tận gốc duơng vật hắn. Tiếng la lập tức ngưng hẳn. Hắn bắt đầu nhấp vào miệng nàng. duơng vật hắn nhanh chóng trở nên căng cứng. Tố Tố hô hấp một cách khó khăn vì cuống họng liên tục bị thỏi thịt của Triệu Cát húc vào. Tủi nhục quá nàng toan quyết đinh cắn một phát cho rồi đời tên hôn quân thì Triệu Cát duờng như biết đuợc ý định đó lè nhè lên tiếng một cách chậm rãi như không sợ gì cả và vừa như đang khoan khoái quá :
- Nàng mà làm điều dại dột gì trong khi Trẫm đang hành lạc và sau này nếu có ý định tự tử thì Phi nhi sẽ không toàn mạng đâu. Quân vô hí ngôn.
Nói đoạn dí thật sâu thêm vào miệng nàng. Tố Tố giật mình truớc lời nói đó nuớc mắt bắt đầu uớt khóe mi. Cố vùng vẫy nhưng càng lúc càng đuối sức dần. Triệu Cát luồn một tay xuống rút làn dây áo của nàng chẳng mấy chốc mà bộ ngục với núm vú hồng hào của nàng nhanh chóng lộ ra giữa thiên nhiên cùng với vùng hạ thể lún phún một ít lông trông rất dễ thuơng. Hắn rút duơng vật ra khỏi mồm nàng rồi dùng luỡi mò xuống liếm từng phần nhỏ da thịt trên cơ thể nàng. Đôi môi xinh của nàng đựoc giải thoát, nàng thở gấp rồi khóc thành tiếng không ngừng van xin:
- Bệ Hạ tha cho ta, xin hãy vì tiên đế mà buông tha ta. Ta nguyện ở trong lãnh cung cả đời này. Ta...
Mới nói đến đó thì nàng như khựng lại vì chiếc luỡi của Triệu Cát đã liếm đến âm hộ màu hồng hồng của nàng. Hắn mút chùn chụt như ngon lắm vậy. Hắn thè luỡi hết sức đưa vào bên trong để ngoáy làm Tú nhi phải trân mình, ngón chân nàng quắp lại cố gắng chịu đựng để không kêu ra tiếng. Những tiếng ư ử tức tuởi khẽ vang ra. Cuối cùng dâm thủy của nàng cũng trào ra một ít. Triệu Cát thích thú lắm. Đưa chiếc luỡi nhơ nhớp của mình lên liếm mặt Tố Tố và hôn nàng ngấu nghiến. Hai tay Triệu Cát banh hai chân nàng sang hai bên một cách khó khăn vì nàng kiên quyết kẹp lại. Cuối cùng hắn cũng lách nguời vào hai chân của nàng được. Đoạn đưa duơng vật cuơng cứng của mình vào giữa háng nàng. Hắn đưa từng ít một, từng ít một và Đồng Tố Tố thì cố gắng mím môi chịu đựng sự dày vò kiên quyết không kêu lên một tiếng.
Cuối cùng hắn cũng đút đuợc toàn bộ duơng vật vào bên trong. Hắn nhìn xuống thân thể nàng đưa tay nghịch lỗ rốn be bé của nàng. Nhìn chiếc bụng thon nhỏ của nàng mà hắn như muốn bắn tinh ngay lập tức. Phần nào của cơ thể nàng cũng hoàn mỹ quá. Hoàng hậu của tiên triều đúng là truớc không có ai và sau này cũng không có ai bằng. Để tránh bị đau Tố Tố hơi dạng hai chân ra nhưng Triệu Cát nhân cơ hội đó nhấp điên cuồng làm nàng như điên như dại ánh mắt bắt đầu mờ đi mất hẳn vẻ sắc sảo ngày thuờng. Cặp dò trắng và thon dài của nàng rung lên bần bật vì những nhịp nắc. Âm đạo nàng ôm khít duơng vật Triệu Cát đến nỗi từng mạnh đập của từng mạnh máu trên duơng vật Triệu Cát nàng cũng cảm nhận đuợc. Trong cung có muôn vàn mỹ nữ nhưng có lẽ trái cấm này là ngon nhất đối với Triệu Cát. Nếu biết Đồng Tố Tố thơm ngon như thế này có lẽ ngay sau lễ đăng cơ nàng đã phải mất đi tiết hạnh thờ chồng rồi. Vì có uống ruợu nên Triệu Cát nhấp đựoc rất nhanh và lâu. Sự sung suớng cực độ làm Triệu Cát như đờ đẫn trở về với bản năng, làm tình mà không còn biết gì nữa ngoài sự cực khoái. Hắn vừa nhấp vừa mút vừa bú ngực nàng còn vẻ mặt Tố Tố thì thật thảm thuơng thời gian đối vời nàng lúc này duờng như trôi quá chậm. Triệu cát đưa duơng vật vào sâu hết sức có thể rồi bắt đầu ngoáy loạn trong phần cơ thể đáng yêu nhất của nàng. Một ngón tay của Triệu Cát lách sâu đuợc vào lỗ đít nàng làm nàng thét lên thật thê thảm, đúng lúc đó Triệu Cát đần mặt rú lên một tiếng rút duơng vật ra khỏi âm hộ nàng thật nhanh rồi nhảy lên phía trên bắn tinh tung tóe lên mặt nàng, những giọi tinh trùng đặc và trắng phần thì lên mặt phần thì vào miệng phần thì lên tóc nàng khiến cho nàng trở nên xõa xuợi và có một vẻ đẹp hoang dã làm mê lòng nguời. Hắn thở dốc và nàng cũng vậy. Nàng lại khóc nhưng ko ra tiếng. Triệu Cát lau duơng vật bằng chính cơ thể của nàng. Hắn tự mặc quần áo rồi bỏ đi luôn. Do say nên hắn cũng quên luôn là nàng đang bị trói và hậu quả sẽ như thế nào nếu có nguời biết đuợc.
Tố Tố mở mắt thì đã thấy Triệu Cát mất dạng. Không làm cách nào cởi trói đựoc. Nếu có nguời nhìn thấy mình như thế này thì sao bây giờ? Nàng loay hoay mãi vẫn ko tài nào cởi nổi dây trói. Tinh trùng trên mặt nàng từ từ trôi xuống trong những nỗ lực tự giải thoát của nàng. Nàng mệt quá nằm xuống lấy hơi. Rồi lại khóc. Bỗng lúc đó có tiếng trẻ con vang lên :
- Mẫu hậu à, mẫu hậu ơi, Mẫu hậu ở đâu.... ?
Nàng mừng quá, nhận ra là nghĩa tử của mình bèn lên tiếng:
-Phi nhi, Mẫu Hậu ở đây? Có ai đi cùng Phi nhi không?
-Mẫu Hậu ở đâu đấy Triệu Phi vẫn chưa nhìn thấy à. Lý nhũ nuơng bắt truyen sex nhi đi ngủ nhưng truyen sex nhi trốn đi tìm Mẫu hậu. mẫu hậu đừng trách truyen sex nhi nha.
Đồng Tố Tố rơi nuớc mắt nói :
- Mẫu Hậu không trách Phi nhi đâu. Mẫu hậu ở...
- Con thấy mẫu hậu rồi. - Triệu phi reo lên rồi nó ngây thơ hỏi :
- Ủa sao mẫu hậu lại để áo như vậy? Nhìn không đẹp à nha.
- Phi nhi ngoan mau ra đằng sau cái cây này cởi dây ra cho mẫu hậu nhé.
- Dạ ! - Nó mau mắn chạy ra sau cây dùng hết khả năng để tháo dây lưng của Triệu Cát để lại. Nhìn Triệu Phi và Đồng Tố Tố như hai chị em bởi vậy thấy họ xưng hô như vậy nguời ngoài sẽ không khỏi ngạc nhiên. Loay hoay một lúc nó cũng cởi ra đựoc. Chạy lại phía Tố Tố. Tố Tố ôm chầm lấy nó rồi khóc như mưa.
- Mẫu hậu sao lại khóc? Có ai ăn hiếp mẫu hậu hả?
- Không đâu ! - Tố Tố mếu máo trả lời.
- Có cái gì trắng trắng nè, ở miệng mẫu hậu cũng có. Mẫu hậu ăn gì không cho Phi nhi vậy?
- Không có đâu, để mẫu hậu lau sạch đi là hết. - Nói đoạn nàng để Triệu Phi đứng dậy chỉnh lại quần áo lau sạch mặt mày rồi cố ra vẻ cuời nói :
- Mẫu Hậu lại như truớc rồi đó thôi ! Hôm nay mẫu hậu chơi trò chơi với một nguời bạn. Mẫu hậu bị thua rồi nên không đuợc nói cho ai biết chuyện có trò chơi này. Bởi vậy Phi nhi ngoan cũng không đuợc nói với ai về việc ngày hôm nay có được không?
- Dạ đuợc. Triệu Phi luôn luôn ngoan mà. - Mặt nó vênh lên rồi tí tởn dắt tay Tố Tố lếch thếch quay về cung.

Đồng Thiên tuớng quân năm xưa đánh giặc biển ở Sơn Đông cứu đuợc mẫu thân của Đồng Tố Tố khi đó đang là nô lệ bị mang sang bán tại Đại Tống. Đồng Thiên không chê thân phận thấp hèn của mẫu thân Tố Tố mà nên duyên phu thê. Sống rất tuơng thân tuơng ái nuôi dạy đuợc Tố Tố tài sắc vẹn toàn. Triết Tông Triệu Hú lúc bấy giờ đến Sơn Đông gặp đựoc Đồng Tố Tố lòng rất yêu nên Tố Tố mới 14 tuổi đã đuợc đón vào cung sau khi vuợt qua khá nhiều sự phản đối của Hoàng tộc cũng như bá quan văn võ nàng đã đựoc sắc phong Hoàng Hậu vào năm sau. Ngày hôm nay là ngày kỉ niệm 4 năm nàng sống trong thâm cung. Tố Tố muốn ôn lại những gì tuơi đẹp ngày xưa bên cạnh Triệu Hú nên đã phục trang giống như ngày đầu nhập cung đi dạo hoa viên cho bớt buồn tủi nào ngờ gặp phải Triệu Cát và đã bị tên hôn quân vô đạo bất chấp luân thuờng ấy cuỡng hiếp.
Đồng Tố Tố ngồi trong bồn tắm bằng gỗ rắc đầy hoa hồng. Nàng muốn tắm rửa thật sạch những vết tích ngày hôm nay. Nàng ngồi rất lâu và đột nhiên nàng trở nên bình tĩnh lạ thuờng. Nàng không hề khóc nữa. Tố Tố nghĩ răng chuyện xảy ra thì đã xảy ra rồi, bản thân mình la phận liễu yếu đào tơ trong Hoàng cung vốn không ai thân thích, không bè không phái chỉ có danh phận là Thái Hậu chứ ai muốn làm gì mà chả đuợc. Tốt nhất hãy sống thầm lặng nuôi dạy Triệu Phi và tránh xa tên hôn quân đó là được. Hắn dù có gan bằng trời cũng không dám làm càn ở tẩm cung của mình. Nghĩ đoạn thấy lòng thanh thản hơn, nàng quấn khăn xung quanh nguời, chiếc khăn ngắn gần đến đùi nhưng cũng đủ che những phần nhạy cảm rồi đứng dậy và cho tất cả bọn cung nữ lui ra ngoài, tự mình ngồi lau tóc. Bỗng có tiếng hoạn quan hô :
- Hoàng thuợng giá lâmmmmmmm!

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

truyện làm gái ai cũng là vợ


18 tuổi. Ông bố thúc như đánh giặc: Dẹp, dẹp hết, không học hành gì sất. Thế đủ rồi, sách vở ích gì cho buổi ấy, thế là cu cậu bỏ học quách. Nói nào ngay, cu cậu cũng chán học đến tận cổ rồi, song cứ phải vờ để cụ không chửị Cậu năn nỉ bố: cho con đi trường thêm ít lâu nữa, con đang thích mà. Thế nhưng ông cụ nhất định mắng át đi: học cái củ khẹc, bỏ, bỏ tất, về nhà, bố dư sức nuôi mày đến mấy đời, học làm cóc gì, tao có cần học đâu mà vẫn cứ giầu ú ụ

Thế là cu cậu sướng rên. Đi đâu cũng tò tò bên cạnh ông cụ như con chó. Biết tính thằng con ra đường thấy đàn bà, con gái cứ chằm chằm nhìn vào vú, vào mông nghệt mặt ra, cụ nghĩ: ngữ này không giúp nó sớm biết mùi chơi gái, có khi nó đè bậy bà già con trẻ hiếp dâm, hay lăng nhăng chui vào động đĩ vỡ cha nó ống khói thì khốn.

Vậy là một bữa cụ bảo thằng con: mày đi đằng này với taọ Cụ đưa con vào một bọt đền nhà nước, có pa tăng, giấy phép đàng hoàng, gái gúng tuần nào cũng được lục xì 2 bận. Khách chơi được cấp giấy, lỡ có vỡ chim hay ra mủ thì được bảo đảm chữa "phi ".

Cụ dắt con vào động, kêu toáng các em ra cho nó chọn tự ý. Cụ bảo: mày chơi đi cho biết mùi, tiền bạc để bố lọ Thích gì thì cứ theo ý, vú to, lồn lớn, sao cũng được. Cu cậu thích bỏ mẹ mà cứ ỡm ờ: bố kỳ. Cụ gắt lên: kỳ cái lồn mẹ màỵ Dào, thấy gái thì lấm la lấm lét nhìn muốn bung con ngươi khỏi mắt, còn vẽ chuyện. Ngữ mày mà chưa rình xem đàn bà, con gái đái, hay trộm nghiá các bà cho con bú, ngủ trật quên vú ra ngoài thì tao cứ gọi là đâm đầu xuống đất. Rồi cụ chửi văng tê: chọn lẹ lên, vào xục cho nó phọt ra mẹ nó cho rồi, tao còn đi có việc.

Cu cậu vẫn ỡm ờ, cụ lôi tuột con bé đứng cạnh đó mang đôi vú to đùng như ấm tích, giúi vào thằng con giục ắng lên: con bé này vú lớn, thích nhé. Vào mà vật nó ra bú biếc, liếm láp hay làm gì cũng được. Vừa noí cụ vừa đun tuốt tuột hai đứa vào buồng. Cụ la khoắng lên: này con bé, nó có lơ là chưa biết đường biết ngõ thì chỉ trỏ rành rẽ vào, mày mà để thằng bé đâm bậy xuống giường, vỡ toét đầu ruồi là chết với ông.

Cu cậu vừa chui tuột vào phòng xong, con bé đá cửa cái rầm đóng chặt lại, rồi đưa tay cởi áọ Thằng bé tẩn ngẩn tơ ngơ, ối giời ơi, ở đâu mà có của to dềnh dàng đến thế. Hai cái vú như hai giỏ ấm tích lủng lẳng trước ngực, kéo những mảng thit. trắng ngộn chảy dài nặng chình chịch, hai cái quầng hồng đỏ như son.

Thằng bé run mà trong lòng thích bằng chết. Cu cậu giả vờ tẽn tò đứng ì ra một chỗ. Con bé khéo vô cùng, đớt đả vuốt cậu ta: anh ơi, lại với em, chao ôi, vú em nhức quá, anh bú hộ một lúc cho bớt căng sữa đi anh. Đã vào đến nơi rồi thì có chạy ra cũng chẳng được, lại dại gì đang thèm muốn ngất ngư mà chịu bỏ đi saọ

Thằng bé nghĩ bụng: ừ, bú thì bú, nó chẳng sợ, lẽ nào mình sợ Vội vàng nhào lên giường chup. bợ lấy ngay hai cái vú mà bú, mà daỵ Con bé u ơ cứ rên nhèo nhẹo: ôi, cún ơi, cún làm em nhột. Mà quả thực vậy, thằng bé thì quắt như cái tăm còn ả thì to như giỏ thịt lợn, cu cậu rúc vào trông không khác con cún con đang giành bú mẹ

Cu cậu mút chùn chụt lên hai bầu vú, quính quáng thay đổi phiên, lập cập như sợ ai cướp giựt. Cô ả nhột thật, xiả cái vú lều phều trong cái họng nhồm nhoàm của cún. Thằng bé vừa nút choèn choẹt, vừa kẹp hai ngón trỏ và giữa vào đầu vú bên kia mà vặt như vặt lông. Con bé ưỡn ẹo, lồng lộn lên như ai rắc vôi vào đỉạ

Con bé thật khéo, vừa chiều chuộng chú em, lại vừa diễn ảo thuật tụt luôn quần mình ra tức khắc. Thằng bé đang bú xoàm xoạp bỗng th^'y có sự gì êm êm cà nhẹ ở bắp đùi (cu cậu mặc quần xoóc) nên liếc nhìn xuống xem saọ

Cậu không tin ở mắt mình nữa, vú con ghẹ đã to mà lồn nó cũng chẳng thuạ Noí to như cái mâm e là ngoa, chứ sánh với cái bát trứng sáo thì đúng quá đi chứ. Lồn gì mà ngồn ngộn như lồng bàn, đầy như ụ đất, miệng rộng như ống loạ Lông dầy như tóc, xoăn như đầu chà chóp, xun xoe như lông ngỗng.

Đang ngậm vú đầy mồm và hai tay xoa cật lực nơi ngực, thằng bé cũng vội bỏ bớt một tay ra để xoa lên cái hĩm thử xem. Chao ôi, sao mà nó mượt, nó êm, nó mềm đến thế, đặc biệt là nó ngon như hũ mật. Thằng bé chắc mẻm muốn ngoạm lồn con gái một phát. song lại sợ nó cườị

Con bé đáo để chẳng vừạ Thấy thằng cún nhìn không chớp hũ mắm của em, nó giả vờ nhõng nhẽo: ôi, nhìn gì mà khiếp, cứ như chực xé rách nó hay saọ Em sợ, đừng cắn em, tội nghiệp. Nói rồi ả giụi giụi cả người trần truồng vào cu tạ Ả ví von: đẻ em cho anh chui vào cho xong, không thầy đợi chờ lâu, chửi chết.

Cu cậu nghe lúng túng, thuở đời có biết thọc gái bao giờ, nhưng chẳng lẽ thú nhận lơ ngơ, nên vừa tuột quần ra vừa thót lên người ả như tay lão luyện. Con bé mặc cho cậu làm, lóng nga lóng ngóng đi lộn chuồng, lộn ngõ. Cậu xỏ chỗ này, đâm chỗ kia, cứ thấy trầy trật chẳng ra làm sao hết, mấy lần suýt đâm luôn vào chiếụ

Con bé sực đến lời ông cụ nên vội vàng nói: để em chỉ chọ Rồi lần tay tìm lấy chim hắn, bóp se se mấy cái cho khá cứng, dạng hẳn đùi ra, miết từ phiá dưới lỗ đít vuốt lần lên. Thằng nhỏ phải gồng, giữ, sợ chưa chi đã gục ngoài biên ải. Đợi khi cái môi lồn vừa bụm lấy qui đầu của con cặc, cô nàng ấn tuột vào và ôm lấy hông thằng bé dận chết thôị Cô gái vừa giúp thằng bé nắc, vừa bét hai chân ra hối: thế, thế, cứ vậy doc truyen sex mạnh vàọ Cậu nhỏ nghe theo huỳnh huỵch đâm cật lực. Con nhỏ đã quen chiến trường, song vẫn thấy thương cậu bé ngây thơ nên cũng nứng theọ Con nhỏ dặn cậu ta địt liên chi hồ điệp, con` xúi cậu ngậm luôn vú cô mà cắn mạnh vàọ

Thằng bé như thấy cả bầu trời sụp ra và đổ ụp xuống. Những ngôi sao toé sáng lẩn vẩn khắp nơi, cơn nôn nao vượt lên dần, vượt lên mãi, cao vút, cao vút, tựa sao xẹt, tựa thuỷ lôi, rồi nổ đùng ra toác hoác. Con bé còn cố đu người lên cho cậu giập thêm nữa và xải cẳng tay như vừa trút sạch lòng, gan, phèo, phổi của mình.

Mồ hôi hai đứa toát ra như xối nước. Cậu nhỏ buồn ngủ muốn chết, con gái lồm cồm ngồi dậy, âu yếm nh`n cậu rồi nâng niu cầm lấy con cặc cậu ta đút vào miệng mút. Nó i a khen: cậu địt hăng quá, em muốn xỉu luôn. Cứ nói, nó cứ liếm láp con cặc cậu mà bảo: khí trai tân bổ lắm, nuốt vào thọ thêm cả mấy năm.

Tội nghiệp thằng bé địt xong đã oải cả ba sườn, cặc thun lại một dúm, vậy mà con nhỏ cắc cớ bú mút thêm làm nó cà hích, cà hích, thiếu điều lên ruột. Có bao nhiêu khí còn sót, nó bắn phun ra hết, con nhỏ chịu vô cùng.

Con bé dọn sạch người ngợm cho thằng cún, cùng giúp nhau mặc lại áo quần và dẫn nhau ra, như đôi vợ chồng mới cưới bắt đầu ra hào hai họ .Ông cụ thấy vẻ mặt con trai phơi phới, biết là con đã toại nguyện xong, nên hề hề kéo con bé lại gần, khen lấy khen để Cụ bảo: mày giỏi đấy, gáị Để bố thưởng cho màỵ Nói rồi cụ móc một vốc tiền, trật luôn xống áo con bé lên mà nhét vào giữa hai vú, được che bằng cái coóc xê bé tẹọ Cụ đập bồm bộp vào mông nó bảo: thầy sẽ thỉnh thoảng cho thằng cún lại với mày saụ

Và thế, cụ lôi tuột thằng bé đi.

Từ ngày được cụ ông cho đi xâm nhập thực tế tìm hiểu mùi đời, xem ra cu cậu tiu nghỉu như mèo bị cắt tai, ra ngẩn vào ngơ, xìu xìu ển ển thế nào ấỵ Cậu ngồi đâu như dán chặt đít vào ghế, tiu nghỉu như cục bột thiu, giãi có chảy ra chẳng buồn lau, ruồi có bu vào chẳng buồn đuổi.

Thấy bóng con gái thì nhấp nha nhấp nhổm, liếc dọc liếc ngang. Nghe tiếng mẹ doạ con " mày không bú, tao cho người bên cạnh bú tuốt " là chỉ chực lao vào, không sợ lỡ mất dịp.

Trông tướng thằng con, cụ biết thừa nó nghĩ gì, muốn gì. Cha con đẻ mẹ nó, sao mà nó giống hệt cụ chẳng khác. Cái ngày tổ ông cho cụ đi bậy ở làng bên, cụ cũng y như thế. Về nhà rồi mà tay chân cứ bải hoải liên miên, các ngón cứ vê vê như vê thuốc lào đút vô nõ. Tổ ông đã phải chửi: cái thằng xì xị như mặt lồn, gớm mới nhét vô một phen đã say như điếu đổ.

Cho nên cụ rõ lắm, trai chiếc mới lớn lên, chưa có thì thèm, địt rồi thì muốn mãị Đến cụ cũng vậy, ngày cụ bà còn, có bao giờ nhịn được lâụ Đêm nằm địt phong phóc, mà sáng ra còn ngứa ngáy muốn " ơ ghen " mãị Cụ bà phải trốn về nhà mẹ cha để tránh sự dê của cụ ông mới chịu nổi.

Cụ bà trốn rồi, cụ ông còn sướng rên là khác. Vắng lồn cụ bà thì cụ ông đi kiếm lồn thiên hạ sơi luôn. Làng xóm thiếu gì bà chửa chồng, hoặc các ông liệt dương, chết tiệt, thấy cụ ông văm văm, chả cần rủ cũng theọ Cụ quần bà nào bà ấy xiêu đình đổ ngói, vậy mà cứ tranh nhau xán vô chịu chết cả nút, lạ chưa.

Cụ bà biết rõ mười mươi song kệ Lão có chỗ chơi thì cụ bà càng nhàn. Khốn nỗi nào cụ có tha cho, có khi vừa thấy rõ cụ ông vừa đi vừa kéo quần thắt nút lưng khố, vậy mà thấy cụ bà, lão dê đã xun xoe ngay được: mẹ nó vào cho tao địt một phát, khí chạy sắp đến đầu rồi, cấm cản, e là tao chết mất.

Thế rồi chưa chi đã đè lấy đè để, có khi chưa kịp đạp kín cửa buồng. Cụ ông cứ đeo bên hông, xốc vác một chân cụ bà lên mà " đút cái mả cha vào " dận kìn kìn nghe bắt khiếp. Cụ bà lôi xển xển cụ ông, như chó mẹ đèo con, cụ ông cứ hích hác vừa đâm, vừa bóp vú kêu toe toe, như người ta bóp còi ô tô.

Cụ bà nực lắm, con cái tùm lum tà la, nhỡ đứa nào nhìn thì còn ra thể thống gì nữạ Thế nhưng cụ ông trái lại cứ nói bửa: lồn vợ tao, tao địt, đứa nào có ý kiến, tao vả bỏ mẹ, con cái nhìn càng tốt khỏi phải cho đi học lớp hay mở trường dạy địt.

Bây giờ mẹ cún mất rồi, cụ ông địt triền miên không nghỉ. Nhưng thằng cún thì có của đâu mà mút mát. Thằng lại nhát như thỏ, sắp đặt cho nó vồ con này con kia, mà tay run như bão thổi, miệng lắp bắp chẳng ra hơị Rõ chán. Cụ bảo nó: mày cứ bóp chặt vú nó đi, xem nó có ăn thịt mày không. Mẹ, có thế mà cũng sợ, sơ.thì có đứa nào chià lồn cho địt đâu con.

Cụ ông tức lắm. Đẻ nó ra chỉ được cái tướng giống ông như tạc, còn tâm tính thì của ai đâụ Lắm khi muốn tẩn cho nó một trận mới hả, nhưng mẹ nó chết mà doc truyen sex nó sao đành. Còn để ngữ này, nó mơ lồn, mơ vú, e có khi đâm dở người dở ngợm, tâm thần. nổi điên thì uổng cả đời trai.

Đêm đêm dụ bà lão vào nhà, ông đit. oành oành như cà nông dập pháo, cửa nẻo để thông tuông, mục đích cho thằng con thèm nhảy vào ăn có. Mà thằng chết tiệt lu câm, giá nó vào cụ cũng cho nó một phùa địt bà già biết mùị Nhưng cái thằng điếc đặc cán mai, ngu như bò, đì như lợn, chẳng hiểu cái gì vào cái gì.

Ai nhìn thấy cha con ông cụ đều bảo là họ giổng tạc nhaụ Ddiều này thì đến con chó con cũng biết rõ. Có điều, con nhà tông đã giổng là phải giổng tất tật, không còn một khoản nào lệch nhau mơ’i đúng.

Đằng này, thằng Cún nó chỉ giổng cụ ông ở cái dáng, cái hình, còn khoản cái tâm, cái tính, nết ăn, nết chơi thì thua cụ một vực. Không biết nó ăn phải bả gì mà ngu thậm, ngu tệ, ngu điêu, ngu đứng. Dạy đến bã cả mồm, đứt cả hơi, nó cứ dạ dạ vâng vâng, song vừa buông tay ra là trôi hết ráọ

Chả bù vơ’i cụ ngày còn bằng tuổi nó, ông cổ mơ’i cho đi đá gái một chùy là bài thuộc làu làụ Trở về quê, gái gủng sợ một phép. Con nào vừa bén mảng đến, chưa ra giăng ra đèn, cụ ông đã khen nhăng khen cuội: chao ơi, đằng ấy ăn thứ gì mà xinh quá là xinh. Con bé còn đang vặn vẹo chéo áo, mắt đánh moóc, là cụ ôm lấy luôn bóp vú.

Cụ thọc tay ngay vào dươ’i yếm bóp tì tì, vừa bóp vừa kêu ti toe: con này có cái còi to tổ bổ, bóp kêu cật lực. Con bé giãy đành đạch, mong thoát ra khỏi hai tay tham lam của cụ đang bóp ngấu, bóp nghiến. Song đổ mà đẩy tay cụ ra nổi được khỏi cái yếm lùng bùng kia chứ. Mẹ kiếp, cụ bóp nó sươ’ng như điên, còn vẽ kêu cạ

Nó còn doạ la làng kêu nươ’c, như ngườii chết đuổi gọi cứu inh khắp aọ cụ mặc kệ, tha hồ vần, tha hồ day, tha hồ nắn. Cụ bóp tìn tìn, hai vú lệch hẳn đi, bầy hầy như cục bột nhãọ Con bé lại tru tréo doạ bảo bổ mẹ kiện ra giữa làng đóng gông cho bẽ mặt. Cụ tự nhủ con bé láo tợn, thế là một tay cụ vặt sưng xiả đầu vú lên, còn một tay cụ đút luôn vào váy nó, khoắng cái lồn điên đảọ

Cụ giận lắm, vừa bóp vú, vừa thọc lồn, vừa ghé vào tai nó mà chửi: này mách, này doạ Ông thì cho vú mày vỡ mẹ nó ra và lồn mày sưng đến dăm bảy hôm còn nhức, mơ’i khiếp. Cụ cứ: mách này, doạ này mà tay thì vặ,t đầu vú như vặt lông vịt, còn ngón tay thì thụt vào lỗ lồn ngoáy tít như lấy ráy taị

Cha mẹ ơi, con bé chịu hết nổị Trươ’c còn giật giật, sau nín khe, tay khư khư ôm chặt lấy vòng tay cụ, ưỡn cha nó vú ra cho cụ soa.ng. Còn cái háng thì giả vờ khum khum mà hai đùi thì nắc như chó nắc. Cu ve gáị ở bất cứ đâu, bờ giậu, cạnh phên, sau ao hay gần giếng. Có lúc cụ nghịch sờ nứng quá, cả con bé là y như lẫn cụ đều muổn làm trò, cụ đè nó ngay ra tại chỗ địt phăng phăng như người đua ngựa.

Con bé giãy tê tê, tay vê như vê thuổc, hai chân đập uỳnh uỳnh, miệng rít lên như rắn huýt sáọ Bố tiên sư nó, thế là nó sươ’ng đứt đuôi con nòng nọc ra rồi, còn nói năng đếch gì được. Cụ nhẩn nha huých ạch ạch vô lỗ lồn, hai tay vê miết vào đầu vú, cứ đếm một hai như lính ắc ệ Chổc chổc, cụ lại giở hổng đít con bé lên, cho cái lồn đội cao rồi dận ầm ầm như người ta đạp lúạ

Con bé sươ’ng chết dí người lại, hai tay bấu chặt lấy khuỷu tay cụ và đu đưa, đu đưạ Cái lồn nó dập dềnh chẳng khác sóng, nhấp nha nhấp nhô tựa con tàu, hai vú phều phào như cái quạt. Cụ cũng sươ’ng tận mạng, nhưng vẫn thích trêu: này đằng ấy gọi thày, gọi u ra mà mách tơ’ đang địt đi, sao lại im thin thít thế.

Con bé quê quá, bụm lấy tay che mặt, nói dỗi: địt đéo địt, còn pha trò, tao thì đạp lộn cổ xuổng, mất mẹ cái lỗ lại than giời như bô.ng. Cả hai thích chí cười toe, cụ xoa nắn hai vú và thúc đầu gổi lăn qua trở lại trên người con bé, hát vang: nào cùng chèo, chúng ta cổ chèọ Giữa hai câu, lại bin bin khi cụ bóp vào đôi vú.

Cụ ông đã cổ đem kinh nghiệm cả đời cụ ra truyền lại cho thằng Cún. Khổn nỗi, nó ngu như bò, học mãi chẳng thuộc. Cụ phải hết nươ’c hết cái, vừa chửi vừa giảng cho nó hiểu: tao hỏi mày, giời sinh ra cái vú, cái lồn đàn bà để làm gì, nếu chẳng để dâng cho mày sờ, mày đéo ? Tiên sư mày, sao mày ngáo thế. Mày cứ ghịt lấy nó xem nó làm saọ Bổ khỉ, đồ ba cái đứa con gáị Con nào khoẻ miệng la thét thì khi mày vật được, nó sẽ nhanh chóng nín khe ngaỵ Nó hăm he, doạ nạt gì, mặc bố nó. Mày cứ giành giật bóp cật lực vào, phải cố mà trật được áo lót lên, dùng thịt da các ngón tay mày bóp chặt lấy hai vú nó. Xoa cật lực vào, đừng cho nó vùng ra được. Phải vớ được hai đầu vú nó, kẹp bằng ngón trỏ và ngón giữa mỗi bên, vặt mạnh vào, chuốt lia lịa, như người ta chuốt viết chì ấỵ Khi nào thấy cả hai đầu vú nhọn hoắt như tháp bút là ăn tiền, khi đó dù mày có lơi tay ra, mả mẹ nó cũng xúi mày vặt nữạ

Mày phải khôn, bóp vú thì phải toạc lồn nó ra mà sờ nắn thêm. Chém cha nó mà không ướt dầm ướt dề ở đáy quần thì tao cứ là bú cặc màỵ Tỉnh táo, con ạ Con gái như cái hoa ấy, nựng thì cánh nó toét toè loe ra, để không thì nó ỉu xìu, thấy mà gớm. Gái phải hơi trai, đếch chị nổi, vú cứ sưng xiả vươn ra ngoài, lồn thì cứ như có ai ghim cọc, đi chẳng thểnào khép đùi lại được nữạ

Mày nghe tao đị Đứa nào kiện, tao sẵn sàng ra toà chịu tội thay cho màỵ Tao sẽ nhận tất là tao hiếp nó, tao địt nó, bởi vì nó cứ khoe cái vú, đưa ển cái lồn ra, tao bắt thèm. Nói thế thôi, mày có thấy thằng nào địt gái rồi mà phải tù chưạ Mày rụt rè không phạng nó, nó đi với thằng khác, lại cười thối mũi màỵ Nó bảo mày là thằng pê đê, thấy lồn, dái xun lạị, chẳng làm ăn gì được. Nhục lắm, con ạ

Mẹ mày mất đi, tao chỉ còn mày nối dõi, đừng để bố thất vọng nghe con. Địt thật lực vào, buồi mày to, sức mày khoẻ, tao cứ bảo con nào bị mày leo lên bụng, chớ có dạng mẹ hai chân cho mày địt là tao ăn cứt, ăn cứt. Cụ ông trì chiết như thế, Cún nghe máu sôi đùng đùng. Cu cậu bụm hai bàn tay lại như tuyên thệ với bố " con xin thề, xin thề "

Cụ lại tiểu di thêm: bóp lồn cũng phải có nghệ thuật. Mày phải biết dùng khuỷu tay giữ bạch háng nó rạ Sắp bóp ào lồn thì phải se đầu vú cho cứng, nó bịkích thích mới be hai chân ra cho mày soa.ng. Mày phải vuốt lông lồn nó trước, vuốt lên vuốt xuống, vuốt qua vuốt lại, chẻ chúng ra như chẻ tóc, ngoáy đám lông vào cửa lồn nó, giặm cho nó nhột cật lực vàọ

Rồi mày lấy hai ngón tay ịn khắp nơi, mu lồn, mép lồn, cái lỗ, cái khe,

đằn đằn như người ta đang ịn vết thương toé máu ấỵ Mày ấn thật sát ngón tay cho tao, đúng vào lỗ lồn ra, vét mạnh kiểu vét cống, nhún lấy cái hạt thịt ở đầu lồn se se và kéo nhằng nó ra và buông cho nó tự chun lại phực phực. Nó vặn vẹo mình là nó phê, nó nứng, mày miết lồn thêm vàọ

Nê/u được, mày đằn ngửa nó ra, mày bú vào cả hai vú nó cho tao, cứ bú cứ cắn, nhằn cho hai đầu vú sưng như nho ngoạị Nó kêu gì mặc cha nó, khi mày thấy tay nó bắt truyen sex hay chuồn, bíu lấy tóc mày mà giật là nó sắp vỡ rồị Khí lồn nó trào ra đầy tay mày, cứ thọt, con ạ Khí ấy không bẩn đâu, mày có thể liếm sau đó, nhưng cứ nghịch nó đã.

Thằng Cún sáng mắt rạ Chưa chi, nó tưởng tượng đã ôm được con bé. Thế là, nó cong tớn như con tôm luộc, giật như kẻ động kinh và cả vai, cả thân, cả người đêeu rùng rùng như toa xe bị kết nối lạị Ông cụ lắc đầu thảm hạị Cha tiên sư, con đẻ mẹ nó, thằng con ói toé loé cả ra rồi...

Cụ ông giận cành hông, lại tức và nhục nữạ Nhìn thằng con đầu gật lia tựa gà bị cắt tiết, thân giật như pháo hoa, cụ muốn văng toáng lên những điều chửi thậm tệ nhất.

Ai đời, bao của nả chất chứa chắt chiu trong bìu dái nó, tiếng là dành để trút vào lồn gái thì nó văng tê trút mẹ nó vào quần ráo nạọ Đấy là tinh nọc, trân châu, phải để đàn bà con gái hưởng, đàn ông ban cho để tạo ra những đứa bé xinh xắn, đẹp gái, tươi traị Đằng này nó bắn vung vít, phí phạm thì còn ra thể thống gì nữạ Tông nhà cụ có ai chết dấm, chết dúi như thế.Từ cụ cố đến đời ông, địt dẻo địt dai, các cô các bà có kêu rầm trời lên, lăn qua lộn lại, mươi mười lăm lần, hoạ may các cụ mới chịu xón cho tí khí dâm làm thuốc.

Vậy nên các cụ cặp bà nào là bà ấy chửa liền, đẻ một, sinh đôi, có hồi sinh ba, rớt rơi, vung truyen loan luan con cái khắp chỗ.. Còn nó chẳng được nước gì, vừa mới nghe lý thuyết sơ sơ đã mửa thốc mửa tháo đầy quần, khiếp tê.. Cụ mắng con, củng liên chi hồ điệp vào mỏ ác nó như gõ mõ. Thằng bé sợ rúm cả người mà chẳng dám khóc, lạ

Cụ đập chán, mỏi cả tay, đau cả khớp, nên nạt lên: mày có cút ngay vào, tống bố mày cái thứ đàm giãi đi, không ông vặt bẻ cha nó súng, truyen lam gai liệng cho chó gặm thì khốn. Thằng bé hãi, lấm lét, tay bịn chặt lấy buồi, lết ngang qua mặt bố, rút tiệt vào phòng rửạ Nó lột phăng quần ra, chất nhầy nhợt bê bết như cứt mũi, tanh lòm như máu cá, nó vò cật lực, xả nước phăng phăng cho chóng trôi tuột đị

Nó nghe bố giậm chân đi lại, vùng vằng gỉ gỉ thứ gì trong mồm. Nó cũng giận nó lắm, súng ống gì mà cướp cò nhanh nhạỵ Dù đã khoá chốt an toàn mà vẫn phụt liên miên. Cũng tại cái con đĩ nhà thổ có dáng hình bốc lửa làm cho cu cậu toé phở rạ Hôm bố cho đi chơi, thấy đôi vú to giành giành của con bé là đã ngộp. Chúng lùm lùm chẳng khác tổ ong mật, chảy dài ra gần đến rốn là ít. Con bé cầm hai bên đầu vú xoe mà cứ phải lòn tay dưới lườn xốc nó lên, trông hoa cả mắt.

Con bé bẹo gan, bạo phổi, rủ rê cậu mút vú thử cho biết. Trông đầu vú to đùng, thằng bé đã kinh, xong nghĩ, mẹ tớ không bú cũng uổng, thế là tớp ngaỵ.  Nhằn cái đầu vú trong lưỡi như ta nhằn hột thị, êm phải biết. Đầu vú phều phào, tươm vào nước bọt, nở lớn dần, lạo xạo như viên sỏị Thằng bé bú tịt tịt say sưa, con đĩ cứ rươn vú vào cho cu cậu mút. Thằng bé thích nhé, cả đời đã khi nào được ngậm vú to thế này, nên du dương cắn cho con đĩ một phát. Con đĩ đau, nổi cáu lên, định doc truyen sex cu cậu cái tát taị Nghĩ sao, con đĩ sợ, chả là hai đứa khi trở ra, cụ ông mà thấy bên má con trai dấu bầm đỏ thì chém chiết cụ sẽ chẳng tha cho con đĩ. Cụ thì véo đứt bố nó hai đầu vú ra, còn lông lồn thì vặt trụi chẳng còn lấy một sợi bám đít.

Nên con nhỏ hoà bình ngay tắp lự Hai tay ấp xoe cho đầu vú bớt đau, cười nhỏn nhoẻn mà nước mắt giọt dài, giọt vắn: mình chơi bẩn, em hi sinh tất cả cho mình mà mình nỡ cắn toác vú em rạ Cậu cũng phải điệu đóm vuốt ve nó: dào, tại vú em to và xinh quá, tớ cố cưỡng mà không nổị Rồi cậu ôm lấy hai vú xoa đều tay, nhắn nhe: nào ta địt nhau đi, còn ra, kẻo cụ đợị

Cái khoản vú vê đã ăn đứt thiên hạ mà đến cái lồn con đĩ mới đáng sợ làm saọ Nó vun lên có ngành, có ngọn, lum lúp như mả ở giữa đồng, miệng há ra dầy, đen và sâu tuý luý. Cậu lấy tay banh nó ra, cái lỗ như chiếc ga rạ Cậu ướm tay vào rộng thung thinh như túi ba gang thủng đáỵ Cậu tò mò banh hai mép lồn ra, miếng thịt trâu làm sao thì lồn con đĩ như vậỵ Hai mu lồn như cửa vòm uốn lại, lông mọc um chẳng khác đám sậy mọc hoang. Chỗ cái khe tím như màu son bọn Mễ. Cậu dí ngón tay vào, nó mất tiêu đâu đó. Cậu tăng cường ngón nữa, ngón nữa, mà cũng chẳng ăn thuạ Bực, cậu mắng con đĩ: lồn gì gớm thế, buồi nào địt cho vừạ

Con đĩ đang nằm banh ngửa dạng lồn cho cậu mó nghịch, cũng vọt cười văng cả nước miếng. Nó chậc lưỡi nghe tách tách mà rỉ rả ngâm nga: lồn tớ mà không rộng thì đầu đằng ấy chui lọt ra sao nổi, để được nuôi vỗ lớn tướng lên thế nàỵ Cậu quê xệ một khi, chịu thua thuật khoa môi, múa mép của con đĩ.  Thôi thì lẳng lặng leo lên bụng nó cho rồị Cậu chồm lên, lớ nga lớ ngớ, chẳng lần ra lỗ nào với lỗ nào, con đĩ phải nắm lấy buồi đút cho mới đúng.

Thú thật là chim cậu chui tọt vào giữa háng con đĩ rồi mà cứ như đang lơ lửng trên không, chẳng thấy va chạm vào đâu sất. Đầu buồi thun thút tận đâu đâu, con đĩ cứ “ thế nào, thế nào “ hỏi miết. Cậu giận quá, vặt lại hai đầu vú mà chửi: thế nào cái con khẹc, mày mà không chiều ông, tao ra thưa lại cụ, bỏ cha màỵ Bấy giờ con đĩ mới khép bớt chân lại, cho hai môi lồn chớm cọ vào buồi nó. Tự ái được đền bù tàm tạm, nên thằng bé huých chết thôị Con đĩ cũng lo nên dù chẳng đã cơn ngứa ngáy, cũng quạc mồm ra rên ầm ầm: ôi tiên sư cha đằng ấy, đằng ấy địt giỏi quá, tớ vỡ mẹ nó giây chằng ra rồị Và cứ thế, con đĩ ngoáy tít cặp mông, vặn dầy cặp vú, lệt bệt chà khắp giường, như đánh vật tiá liạ.

Hẳn nhiên là cu cậu nôn thốc nôn tháo liền đó khi buồi xục như cối giã vào lồn con đĩ nhà thổ.

Con ông cụ lủi thủi vào phòng tắm, cặm cụi ngồi gột rửa mớ nhầy nhợt ở đáy quần mà nước mắt, nước mũi tuôn dầm dề. Cậu ức bố lắm, cậu không buồn vì những tràng củng lên mỏ ác, mà tủi thân, tủi phận vì bị cụ hiểu nhầm.

Nào phải cậu ngu si, đần độn gì cho cam, song lời cụ dạy rành rẽ nghe phê quá, lại thêm cậu còn bấn xúc xích vì hình ảnh con đĩ nhà thổ, nên hai thứ nó trộn rộn vào nhau, khiến cậu tối tăm mày mặt mà “ cướp cò, bắn loạn xạ tùm lum. “ Đáng lẽ cụ phải truy tận ngành, xét tận ngọn rồi cụ hãy phang, đằng này chưa chi cụ đã giành hết quyền làm bố mà chửi, đập cậu vô lối.

Cậu tủi vì mẹ mất, chẳng còn ai bênh vực cậu nữa, chứ dạo cụ bà còn, mỗi khi cụ ông nổi nóng, chẳng rõ ngô khoai đâu, cụ bà cũng bênh thằng con trươ’c đã. Cụ át giọng chồng: ông làm gì như muốn ăn thịt thằng bé khiến nó khiếp bay cả hồn vía hết. Ông có giỏi thì gặm con già này đi đã nàọ Vừa nói, cụ bà vừa xấn xổ tới, đưa bộ ngực ô mê ga ra như càng xe ủị Cụ ông phải một lui, hai cũng lui, để không chạm vào bà, mà cười làm duyên ngay được.

Cụ ông nhỏ nhẹ bảo: ư, bà muốn được gặm thì cũng chờ tới hẹn, chứ lúc nào và bạ đâu cũng gặm nhau thì còn ra thể thống gì nữa. Tôi nói bà bỏ qua’ đi cho, chứ gặm bà cũng dai nhách, e mẻ mẹ nó răng ra, thư thả rồI bà cũng thét lên cho mà chết. Cụ bà đang hùng hổ là thế mà cũng ngơ mặt ra được, nguýt ông một cái như chém treo ngành mà phỉ phui: ông chỉ được cái nước nói nhả là không ai bằng.

Bây giờ còn một mình, con trưởng cụ giấm gia giấm giứt buồn tê táị Bố nó, cũng tại con đĩ nhà thổ chết tiệt mà cậu ra nông nỗị này Lu’c nào cậu cũng nhớ đến con mặt lồn đó khiến đầu óc mụ mị, chảy thiu chảy thối ra tâm, can, tì, thận gì cũng nát bét tuốt Đến nỗi cậu chẳng còn biết trờI, biết trăng gì nữa.

Bất cứ ở đâu, khi nào, sáng, trưa, chiều, tối, con bỏ bà nó cứ lởn vởn, a’m ảnh cậu. Đôi vú nó, cái lồn nó nầng nẫng giăng như giăng võng trước mặt cậu, lồ lộ, sừng sững, lồng lộng như cột nhà, làm sao cậu né tránh cho nổi. Đấy kìa, con đĩ đang đứng đó, hai tay bưng hai vú như mâm xôi, lùm lùm một đống ú ụ Nó vừa nâng, vừa vẩy, hai vú rung rung như ông địa đưa mớ cải dụ lân.

Mả cha nó, con đĩ làm có giăng có giúng, nhún nhẩy như múa ba lê, hai vú dập dềnh lượn sóng. Đành là chúng to đùng, giá có buông ra chă‘c là nặng trĩu xuống đên rốn là ít. Nhưng con bé bưng bợ gọn ơ nên trông vừa phải mới haỵ Nó nhấm, nó nhứ, nó nhử, nó mời mọc, bố ai mà nhịn cho xuể.  Nó còn dơ dáng dạng hình, thỉnh thoảng thay chià hết đầu vú này, đầu vú kia vểnh lên mà thè dài lưỡi ra liếm chụt chụt. Hai cái đầu vú nhồm nhoàm giữa lưỡi và miệng ả, ngon như tra’i cây tưoi, mềm như cục bột. Nó liếm rồi nó bu’ chụt chụt, ngoáy vung tít hai bầu thịt úc núc lên. Bảo sao khi nó nhứ nhứ rủ cậu bu’, cậu không đợp liền sao được.

Cậu ngậm được vú nó rồi mà miệng vẫn thòm thèm, vẫn chưa tin là đang bú nó. Tay đã vân vê cật lực một bên đầu vú đên muốn nát choét ra mà vẫn cứ lơ mợ Vậy nên cậu phải há to hai hàm răng mà cắn một pha’t vào vú con bỏ mẹ, xem con bé phản ứng thế nào. Con bé đang lim dim sướng, thụ hưởng cái mồm mềm bú và giựt đầu vú tưng tưng, say sưa như bà mẹ thì bị bặp một cú tưởng đầu vú rụng mẹ nó ra. Con bé cáu tiết, giơ thẳng cánh tay định bổ xuống. Thằng con ông cụ biết là mình đang ngậm vú thực rồI, nên lỏn lẻn nhìn ngước lên, mắt van lơn xin lỗi.

Con đĩ vẫn cáu sườn, nó chửi vung xích chó và hất văng đầu cậu rạ Nó bảo: bú cái con củ cặc gì nhè đầu vú người ta mà că‘n. Sao không về mà cắn vú hay lồn con mẹ mày ở nhà Nó hùng hổ quá, thằng bé trợn, phải lưu ý nó: này tớ nhỡ, đằng ấy có cáu thì chuyện cũng đã rồị Để tớ đền chọ đừng đổ vạ mà chết vơ’i ông cụ. Cái tên ba bị đó, vậy mà có hiệu luc như tên ngáo ộp, con đĩ nhũn ra ngaỵ Nó ư ư phụng phịu: đằng ấy mất dạy, ai lại đi cắn đàn bà. Người ta ví phụ nữ như cái hương cái hoa, đằng ấy nhẫn tâm dập vùi không thương xót.

Cậu xuôi giọng vỗ về con đĩ: ừ, tớ có lỗi, đằng ấy tha cho. Lại đây tớ đền. Và cậu kéo con nhỏ lại, tay thì xoa đầu vú bị cắn, miệng thì mút núm vú bên kia,bú và giựt, giựt và bú, nghịch ngợm như trẻ nít Chả mấy chốc, hoà bình đã trở lại, súng ống dẹp quách, chỉ còn giắt cồm cộm giữa háng làm cảnh, chứ không lăm lăm chĩa đe doạ nhau nữạ

Con đĩ thấy thời gian đã khá lâu, con ông cụ vần nó cũng ể mình rồi, nên nó vùi cả vú cho cậu bú, sờ, song lại cố kềnh ra giường một đống thu lụ Cậu cún đang oàm oạp ngậm vú, bỗng thấy cái mớ êm êm đâm sầm vào bắp chân. Cậu ngưng bú, nhưng răng vẫn cắn chặt lấy vú, liếc nhìn xuống.

GiờI đất ạ, vú con đĩ trông đã kinh, mà lồn nó còn khiếp dữ. Cả một tảng bè bè ra như bãi phân trâu, lùm lên như tổ ong đất, lông lá sum suê như rừng già nhiệt đớị Con đĩ ranh như ma, nó bíu chặt cu cậu, quặp hai chân cho cái hĩm của nó cọ sát rạt vào củ lẳng cu ta. Vừa hích hai đùi, con đĩ vừa i a, nhìn thông thốc vào mặt cậụ Nó rên rỉ như đĩ ngồI phải kim đâm đít: ối, ối, tơ’ bă‘t đầu sươ’ng mụ cả ngườI đây này.

BuồI cu cũng đã giỏng phắt lên như cây gậy, song cậu cố nén để tò mò xem nó làm ăn ra sao Cậu nhả phăng vú ra, trụt xuống, nhìn lom lom vào bãi cứt trâu to đùng đó.  Lồn con đĩ cong cớn như phẩm oản, hai môi chè bè như miệng ống loa, cái khe tím nhẫy như con lươn vừa hút máụ Cái hạt thịt ở đầu khe dầy vun một cục, thò lõ cả ra ngoài, lủng lẳng như lá phên, nước rịn rịn nơi cái lỗ dọc dàI bóng nhẫy.

Cu ta ươ’m ngón tay vào sờ thử, trông cứ như hạt bụi bám tai voị Thêm ngón nữa, rồI ngón nữa, cũng lêu vêu mất hút. Thậm chí, thằng con ông cụ nă‘m cả bàn tay lại thành củ đấm, khoắng vào cũng mới mớm cạnh lồn. Cậu hãi qua’, hỏi con đĩ: đằng ấy ăn cái đéo gì mà lồn to tổ bố. Con đĩ cười ngặt nghẽo trêu cậu: lồn tớ không to thì đầu đằng ấy chui ra sao lọt để được nuôi vỗ lớn ngần này ?